Tháng mười sang, trời đã vào chính đông, gió rét tràn về.
Trong Thọ Khang điện, vườn phù dung đúng độ nở rộ, từng chùm hoa rực rỡ như mây chiều. Trương Thái hậu ngồi trong viện ngắm hoa, ôm chú chó nhỏ mềm mại trong lòng, lông ấm áp như tấm chăn dày, khiến bà thấy thoải mái vô cùng.
Bà dịu dàng vuốt ve nó, mỉm cười. Như Ý ở bên khẽ nói:
“Hoàng hậu thật có hiếu tâm, biết ngài không tiện đi lại, nên tặng vật nhỏ này để ngài khuây khỏa. Nô tỳ thấy ngài từ khi có nó, lúc nào cũng vui vẻ hơn trước.”
Thái hậu gật đầu, giọng đầy trìu mến:
“Hài tử ấy hợp ý ta lắm. Lần đầu gặp ở chùa Đồng Ân, ta đã có cảm giác như nàng là người do Uyển Nương gửi đến để bầu bạn. Sau đó, cũng ở nơi ấy, nàng không tiếc thân mà cứu ta, ta liền nghĩ, nếu là con gái ruột của ta, cũng chỉ đến thế thôi. Vậy nên Nhị Lang thương yêu nàng, đều là lẽ phải. Có nàng làm dâu, Tiêu gia thật sự tích được phúc phần.”
Như Ý mỉm cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play