Từ sau khi minh ước Tấn Hi được lập, Nam – Bắc triều tạm yên ổn, biên cảnh mở chợ, hai bên thường xuyên phái sứ giả qua lại. Ở Lạc Dương và Kiến Khang đều có sứ thần thường trú, bang giao xem như hòa hiếu.
Thế nhưng, sự yên ổn ấy chỉ kéo dài đến ba năm trước liền bắt đầu đổi thay.
Ngụy Tuyên Đế bệnh tật nhiều năm, cố gắng gắng gượng sống thêm mấy mùa, cuối cùng cũng thuận theo mệnh trời mà băng hà. Ông là một trong những vị quân vương thọ nhất của Bắc triều. Nguyên Thái tử Nguyên Dực đã sớm bị hãm hại, nên ngôi báu rơi vào tay một hoàng tử khác – Nguyên Tĩnh.
Tân đế tuổi còn trẻ, nhưng chí lớn ngút trời. Ngay từ lúc đăng cơ đã dấy lên sóng gió.
Vốn dĩ, người có nhiều thế lực ủng hộ nhất là Bắc Hải Vương, Phùng thị một tộc cũng hết lòng muốn ông kế vị. Nhưng Bắc Hải Vương vô hậu, lại không tha thiết với ngai vàng. Giữa lúc các hoàng tử trong triều đều tranh nhau lôi kéo, ông lại chọn đứng về phía Nguyên Tĩnh – con của một phi tần người Cao Ly, chứ chẳng phải người Phùng hoàng hậu chỉ định.
Phùng hoàng hậu sao có thể cam lòng? Con trai duy nhất của bà bị giam cầm, bản thân tuy mang danh Thái hậu nhưng quyền thế trong tay ngày càng ít. Vì thế bà và tân đế tranh đấu kịch liệt ở Lạc Dương, thậm chí tự giữ ngọc tỷ, quyết chẳng giao quyền.
Tân đế vì thế mưu toan phát động chính biến, cầu Bắc Hải Vương chớ can dự. Cao Ly cũng nhân dịp chen chân, mong thu lợi. Khi binh quyền phân tán trong tay các thân vương, một khi hoàng đế và Thái hậu xung đột, thiên hạ át thành cục diện rối loạn. Khi ấy, minh ước Tấn Hi coi như giấy trắng, ngay biên cảnh cũng chẳng thể giữ yên. Bởi vậy, Tiêu Diễn hạ quyết tâm đích thân bắc thượng, đến Lạc Dương điều đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play