Hôm sau, trời vẫn u ám, mây mù giăng kín, Vương Nhạc Dao chợt nghe ngoài cửa truyền đến tiếng người thì thầm. Giấc ngủ vốn đã thiển, lại thêm chăn gối lạnh lẽo, suốt đêm nàng chẳng thể yên giấc.
“Chốn này không thể nấn ná thêm, quan binh sắp tới lục soát. Xe đã dừng sẵn trước cửa, phải lập tức đưa người bên trong đi thôi.”
“Nhưng… nàng còn chưa tỉnh lại…”
“Phi Hồng, ngươi từ bao giờ lại hóa thành bà bà lắm chuyện thế? Không tỉnh thì chẳng lẽ không thể cõng nàng lên xe sao?”
Người kia tự biết giọng mình cao quá mức, sợ kinh động đến người trong phòng, liền hạ thấp giọng: “Nhanh, động tác mau lên!”
Phi Hồng trở vào, Nhạc Dao lập tức khép mắt giả bộ say ngủ. Nàng khoác thêm áo choàng dày, rồi bị Phi Hồng cúi người cõng đi. Ngoài cửa quả có hai hắc y nhân đứng chờ tiếp ứng, ánh sáng mờ mịt, nên nàng chỉ dám he hé mắt nhìn, chẳng ai phát hiện.
Xuống tới dưới lầu, nơi quầy trọ có kẻ đang ngủ gật, mê man chẳng hay có người đi qua. Phi Hồng cõng nàng nhẹ nhàng, dáng vóc nàng vốn mảnh mai, chẳng khiến y hao tốn bao sức lực. Chẳng mấy chốc, Nhạc Dao đã bị đặt vào trong xe, còn được phủ thêm chăn dày để khỏi lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT