Nếu là manh hạ, hai bên cần che mắt, chỉ dựa vào lời nói mà diễn tả từng bước đi. Chỉ có kẻ trong cuộc mới biết mình đã hạ quân cờ ở đâu. May thay, trong Lạc Dương quán vốn có sẵn bàn cờ lớn, có thể để chúng nhân nhìn rõ diễn biến.
Phương Kế Nghiêu chắp tay, cười nhạt:
– Xin mời phu nhân ra tay trước.
Trong cờ vây, chỉ bậc cao thủ mới dám đi trước, bởi đi trước tuy chiếm tiên cơ nhưng cuối cùng tính toán vẫn phải trừ bớt mục số.
Vương Nhạc Dao khẽ gật, giọng mềm mại như suối ngân:
– Đa tạ tiên sinh, ta chọn Thiên Nguyên.
Tiểu đồng dưới lầu lập tức đặt hắc tử ngay chính giữa bàn cờ.
Cờ mồm cần đến sự tập trung tuyệt đối. Bởi vậy, Lạc Dương quán vốn náo nhiệt liền tĩnh lặng. Những lời bàn tán cũng hạ giọng thành thì thầm, tránh quấy rầy. Trong đám người, không ít kẻ tinh thông cờ nghệ, bước ra hành lang vừa xem vừa thấp giọng nghị luận.
Những thanh âm vụn vặt ấy, từng câu từng chữ đều lọt vào tai Tiêu Diễn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT