Sáng sớm, ánh dương len qua song cửa, rải xuống giường một tầng sáng ấm áp. Có lẽ nhờ cơn mưa to bất chợt đêm qua, không khí trở nên trong lành khác thường, hơi se lạnh của đầu đông khiến căn phòng càng thêm tĩnh lặng. Trong chăn lại có hơi ấm thân quen, khiến Vương Nhạc Dao ngại dậy, chỉ muốn tham lam thêm chút lười biếng.
Từ lúc tỉnh lại, nàng đã cảm nhận được Tiêu Diễn chẳng rời khỏi nàng một khắc. Chốc chốc lại khẽ cúi xuống, khi thì chạm lên trán, khi thì khẽ hôn nơi khóe mắt, lúc lại dừng bên má, thậm chí là bờ môi… Nụ hôn nhẹ như sương, mang theo hơi ấm nồng nàn, khiến nàng không thể nào ngủ yên.
Nàng khẽ xoay người, chẳng may chạm phải nơi nhạy cảm dưới bụng chàng, cả hai trong khoảnh khắc đều sững lại… Từ trước tới nay, trong cung chàng bận chính sự, thường khi nàng tỉnh dậy thì người đã không còn. Đâu mấy khi được hưởng cảnh yên nhàn, bỏ mặc tấu chương mà chỉ chuyên tâm thủ hộ bên gối như thế này.
Chàng vòng tay ôm lấy nàng từ phía sau, bàn tay lớn phủ lên eo:
“Dao Nhi, đã tỉnh rồi sao?”
Nàng hốt hoảng nắm lấy tay chàng, đỏ mặt khẽ nói:
“Chàng… đừng như vậy…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play