Vương Nhạc Dao nghe xong càng thêm giận. Chỉ mới xa cách nửa ngày, cớ sao bệ hạ lại hóa điên đến mức dầm mưa đuổi theo nàng?
“Bệ hạ… chẳng lẽ quên thân thể của người còn chưa khỏe—”
Lời chưa kịp thốt ra đã bị chặn lại. Hơi thở ẩm lạnh lẫn hương mưa đêm phủ kín, gấp gáp và nồng nhiệt, chẳng cho nàng cơ hội né tránh.
Dẫu đã từng thân cận, nhưng dưới cơn mưa lớn, trong hơi lạnh buốt hòa cùng ngọn lửa nóng bỏng này, nàng vẫn không khỏi run rẩy. Ngực bị ghì sát, toàn thân lan tràn hàn ý, khiến nàng theo bản năng muốn lùi lại, song chẳng sao thoát khỏi vòng ôm như xiềng xích.
Tiêu Diễn khàn giọng thì thầm bên tai:
“Dao Nhi… nàng có biết sáng nay trẫm đứng nơi thành lâu gió lạnh, chỉ mong một lần nàng quay đầu nhìn lại?”
Nhạc Dao sững sờ, trái tim khẽ run lên. Nàng nào hay biết, trên cao kia, chàng đã lặng lẽ ngóng trông nàng đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT