Sau khi hai bộ phim truyền hình đồng thời lên sóng, khán giả lập tức chia thành hai phe.
Hầu như mọi nền tảng mạng xã hội đều ngập tràn bình luận về hai bộ phim, tranh cãi sôi nổi xem đâu mới là tác phẩm xuất sắc hơn.
Tạm thời chưa thể phân thắng bại, nhưng độ hot của Cửu Ca vẫn luôn ở mức cao ngất. Dần dần, dư luận bắt đầu đảo chiều.
“Cửu Ca ngày nào cũng lên hot search, một ngày mười mấy lần, đúng là lắm tiền thật.”
“Ngại quá, không phải mua đâu, là do nội dung của Tiểu Cửu quá cuốn, hấp dẫn nước máy khắp nơi, bị đẩy lên hot search đấy.”
“Cửu Ca hay á? Có hay nổi Kiếm Tiên không? Một ngày chục cái hot search, fan thì không phiền chứ người qua đường tôi phiền lắm rồi.”
“Vẫn là Kiếm Tiên hay hơn. Mạch truyện lúc đầu chậm rãi dẫn dắt, càng về sau càng sâu sắc. Xem đến mà lạnh cả sống lưng.”
“Cửu Ca thì cứ rập khuôn chính - tà đối lập, yêu nhau ngược thân ngược tâm vì lập trường. Kiếm Tiên thì cả chính đạo lẫn ma tu đều có lý lẽ riêng, không ai hoàn toàn đúng hay sai, chỉ là tu luyện và cách sống khác nhau…”
“Cảm tuyến chỉ là một nhánh phụ trong Kiếm Tiên thôi, mà vẫn khiến tôi vừa đau vừa cảm động.”
“Nam chính là một kiếm tiên phóng khoáng tiêu dao, không vướng bận điều gì; nữ chính là đại sư tỷ chính đạo, thanh lãnh cao quý. Tuy tính cách trái ngược, nhưng cả hai đều thiện lương chính trực, đều vì thiên hạ mà gánh vác.”
“Loại cảm tình cách mạng hữu nghị, hai bên đều biết rõ lòng nhau nhưng không nói ra, thật sự quá đẹp rồi, ô ô…”
Lận Hàn Xuyên đang bận rộn với dự án điện ảnh nên không có thời gian theo dõi tiến độ của Kiếm Tiên, toàn bộ giao cho ê-kíp và bộ phận mạng xã hội xử lý.
Mãi đến khi đang trong một buổi nói chuyện đầu tư, những đại lão trong giới lần lượt chúc mừng, anh mới biết danh tiếng bộ phim đã đảo chiều.
Lận Hàn Xuyên chẳng lấy làm bất ngờ, tất cả đều nằm trong tính toán của anh.
Chỉ khẽ mỉm cười:
“Kiếm Tiên thành công, không thể thiếu nỗ lực của cả đội.”
Nhà đầu tư nghe vậy liền có vài phần kinh ngạc lẫn vui mừng.
Một người trẻ tuổi, chẳng màng thắng thua, biết nhìn xa trông rộng, biết dùng người đúng lúc có tâm, có tầm, có thủ đoạn.
Chỉ cần cho thời gian, nhất định sẽ thành rồng giữa trời.
“Phim điện ảnh của cậu còn thiếu bao nhiêu vốn?” Nhà đầu tư hỏi.
Đầu tư không chỉ là chuyện tiền bạc hay dự án mà còn là đầu tư vào con người.
Ông ta cảm thấy người thanh niên này có tiềm năng lớn, sẵn sàng ra tay hỗ trợ trong lúc khó khăn, để kết một mối thiện duyên.
Lận Hàn Xuyên điềm nhiên trả lời.
Trong lòng nhà đầu tư khẽ tiếc nuối: Người như anh, sao lại không phải con trai mình chứ.
---
Khi trở về công ty, Lận Hàn Xuyên bất ngờ phát hiện Nhiễm Tinh đang chờ trong văn phòng.
Anh có hơi kinh ngạc, nhưng cũng thuận tay đưa qua một bản hợp đồng:
“Ở đây có một đại ngôn, cậu xem có muốn nhận không.”
Từ sau khi Kiếm Tiên đóng máy, Nhiễm Tinh liền ở nhà nghỉ ngơi hơn hai tháng, lười biếng như cá mặn, đến nay cuối cùng cũng không nhịn được muốn quay lại làm việc.
Ngay khi cầm lấy hợp đồng, Nhiễm Tinh khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Cậu suýt tưởng mình đã bị quên lãng.
Nhìn rõ ý nghĩ trong mắt cậu, Lận Hàn Xuyên nới lỏng cà vạt, nửa trêu nửa thật:
“Yên tâm, ai quên cũng được, cậu thì không.”
Mặt Nhiễm Tinh đỏ ửng, cúi đầu vờ như đang chăm chú đọc hợp đồng.
Khoảng thời gian này, cậu rõ ràng cảm nhận được độ nổi tiếng của mình tăng lên từng ngày.
Từ một người không ai để ý, giờ đây lại được gọi là ‘trần nhà cổ trang’.
Lượng fan tăng chóng mặt, chỉ trong nửa tháng đã vượt mốc hàng triệu.
Mà Kiếm Tiên vẫn chưa chiếu hết dư địa vẫn còn rất nhiều.
Nhiễm Tinh luôn có cảm giác như mình đang nằm mơ.
Trong hiện thực, có lẽ cậu đã sớm thất bại ngay từ vòng tranh vai với Khâu Hồng Quang, rồi từ đó lặng lẽ rút khỏi giới giải trí…
Thất thần lật nhanh hợp đồng như gió, đọc đến cuối, Nhiễm Tinh lén ngẩng đầu nhìn Lận Hàn Xuyên.
Cậu rõ ràng biết, tất cả mọi biến chuyển trong cuộc đời mình, đều bắt đầu từ lúc gặp người đàn ông này.
Từng chữ trong hợp đồng như ngấm vào tận đáy lòng, ngòn ngọt dâng lên không rõ rệt, không quá đậm đà, nhưng lại khiến cậu có cảm giác như vừa nắm được bảo vật quý giá.
Nhiễm Tinh giả vờ nghiêm túc lật lại từng trang, tỏ vẻ chuyên chú, rồi trịnh trọng nói:
“Cái này… đại ngôn được đấy, em nhận.”
Bộ dạng cậu như thể Lận Hàn Xuyên đưa cái gì cũng đều nguyện ý nhận lấy, như uống nước lọc cũng thấy ngọt ngào.
Khóe môi Lận Hàn Xuyên khẽ cong, nói:
“Đây là quảng cáo đồ dùng nữ, rất hợp với khí chất của em. Hiện giờ fan nữ khá đông, làm đại diện cho thương hiệu này chắc chắn sẽ có hiệu quả tốt.”
Nhiễm Tinh bị nụ cười của anh làm cho đầu óc mơ màng, thuận miệng đáp:
“Kia… khá tốt.”
Nhưng vừa dứt lời, đầu óc cậu như được tạt một gáo nước lạnh, bừng tỉnh lại, trừng lớn hai mắt, lắp bắp:
“Đồ… đồ dùng nữ?”
Lận Hàn Xuyên không nhịn được bật cười, không trêu cậu nữa, kiên nhẫn giải thích:
“Là một nhãn hiệu thời trang trong nước, hiện đang ở giai đoạn khởi động.”
Nghe vậy, Nhiễm Tinh thở phào một hơi, ngoan ngoãn gật đầu:
“Kia… cũng được.”
“Thương hiệu này có phong cách đậm chất dân tộc, tư tưởng sáng tạo và định hướng phát triển đều rất tốt. Nếu không có gì bất ngờ, sau này sẽ trở thành một trong những doanh nghiệp tiêu biểu của quốc nội.”
Lận Hàn Xuyên không nói thêm rằng, thương hiệu này… chính là do anh đầu tư.
Nhiễm Tinh nghe không hiểu lắm, nhưng vẫn phối hợp gật đầu:
“Kia… khá tốt.”
Đúng là ngoan thật.
Lận Hàn Xuyên xoa đầu cậu, giọng nhẹ nhàng:
“Cậu cứ nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa. Tôi đang chuẩn bị cho một bộ phim điện ảnh, cậu xem qua kịch bản đi, rồi chuẩn bị thử vai.”
“Điện ảnh?!”
Nhiễm Tinh bật dậy, mắt sáng như sao.
Là diễn viên, ai mà không mơ được đóng phim điện ảnh?
Cậu cũng không ngoại lệ:
“E... em thử vai sao?”
“Ừ, thử vai nam chính.”
Nhiễm Tinh sững người.
Cậu ký hợp đồng đại ngôn trong trạng thái mơ hồ, lại mơ mơ màng màng theo Lận Hàn Xuyên về nhà, ngã vật xuống giường mới dần tiêu hóa hết mọi chuyện.
Trên giường lăn qua lăn lại mấy vòng, mới miễn cưỡng đè nén được cảm xúc đang sục sôi trong lòng.
Vài ngày sau, Lận Hàn Xuyên dành thời gian đưa Nhiễm Tinh đi chụp hình quảng cáo đại ngôn.
Lúc này, Kiếm Tiên đã vượt xa Cửu Ca về độ phổ biến trên mạng.
Danh tiếng vững vàng ở top đầu.
Không chỉ có Nhiễm Tinh nổi đình nổi đám, đến cả những vai phụ trong phim cũng trở thành hiện tượng.
Lận Hàn Xuyên từ giai đoạn chuẩn bị đã biết, bộ phim này hoặc sẽ flop thảm hại, hoặc sẽ trở thành biểu tượng văn hóa mới, khắc sâu vào ký ức của khán giả.
Người Hoa Hạ, bất kể nam hay nữ, luôn có cảm tình đặc biệt với thể loại tu tiên.
Nhưng trước giờ, phần lớn phim tiên hiệp lại chỉ chăm chăm vào chuyện yêu đương, khiến một bộ phận khán giả không ưa mấy chuyện lãng mạn bị mất hứng.
Muốn trở thành kinh điển, có thể có tình yêu, nhưng tuyệt đối không thể chỉ có tình yêu.
Kiếm Tiên đã làm được điều đó.
Lận Hàn Xuyên rất hài lòng với thành công hiện tại của phim, thậm chí còn vượt kỳ vọng của anh.
Khi nhìn Nhiễm Tinh đang trình diễn trước ống kính, anh thầm thừa nhận: một nửa thành công của phim thuộc về kịch bản, nửa còn lại… chính là nhờ diễn xuất của Nhiễm Tinh.
Chỉ cần gương mặt nam chính hơi kém một chút, hiệu quả sẽ không thể rõ ràng đến mức có thể “dựng sào thấy bóng”.
Đang suy nghĩ, ánh mắt Lận Hàn Xuyên bất giác liếc sang, bắt gặp một người đàn ông đang nhìn chằm chằm Nhiễm Tinh không rời, ánh mắt phức tạp vô cùng.
Không ngờ lại là Ngô Đồng, nguyên nam chính từng bỏ vai trong Kiếm Tiên.
---