Hàng loạt tin nhắn nối nhau hiện lên. 

Tin tức sao lại truyền ra nhanh như vậy? 

Lận Hàn Xuyên thoáng nghi hoặc, lập tức nhắn lại:

 “Tra nguồn tin đầu tiên phát ra là từ đâu, người tung tin là ai.”

Rồi nhắn tiếp:

 “Đạo diễn bị sa thải. Tìm người khác.”

Phía bên kia toát mồ hôi lạnh, run rẩy hỏi:

 “Lão ta… muốn giải ước sao?”

Dự án Kiếm Tiên đúng là cực kỳ trắc trở. 

Ban đầu nam chính vi phạm hợp đồng, giờ lại đến lượt đạo diễn bị đổi. 

Nhà sản xuất u sầu gõ chữ:

 “Qua giai đoạn này tôi nhất định phải đi chùa cầu may! Dự án gì mà như địa ngục!”

Lận Hàn Xuyên trả lời, giọng điệu lạnh tanh:

 “Chuyện này anh không cần lo. Làm tốt những gì tôi dặn là được. Đạo diễn mới không cần là danh tiếng lớn, người mới cũng được, nhưng nhất định phải điều tra nhân phẩm. Nếu nhân phẩm không tốt, không cần xem xét.”

Sau khi ổn định xong việc thay đạo diễn, Lận Hàn Xuyên mới đăng nhập tài khoản mạng xã hội, kiểm tra tình hình dư luận.

Vừa mở ứng dụng, tin nhắn đến như sóng vỡ bờ. 

Anh nhấn vào xem, toàn bộ đều là những lời mắng chửi Nhiễm Tinh, đủ loại suy đoán, công kích cá nhân, thậm chí tục tĩu đến mức khó đọc.

Đây là giữa đêm khuya, ngày mai lại là thứ Tư, không thể nào nhiều người online đến vậy. 

Vậy mà tên Nhiễm Tinh lại đang đứng đầu bảng hot search.

Cơn bão mạng vẫn đang lan rộng, nhiều người bị các bình luận dẫn dắt, dần dần tin rằng Nhiễm Tinh đúng là kẻ không từ thủ đoạn, phóng đãng vô sỉ, rồi cũng hùa nhau mắng chửi.

 

Sáng hôm sau, Nhiễm Tinh từ giấc mơ ngọt ngào tỉnh dậy, thần sắc còn có chút hoảng hốt. 

Đã lâu lắm rồi cậu mới có một giấc ngủ yên bình và thoải mái như thế.

 "Tỉnh rồi?" Lận Hàn Xuyên thấy biểu cảm hắn còn chưa rõ mình đang ở đâu, ánh mắt vốn trầm tĩnh cũng dần dịu xuống.

 “Ăn chút gì lót dạ đi.”

Nhiễm Tinh nghiêng đầu nhìn, thấy trên tủ đầu giường có cháo nóng hổi và một quả trứng gà đã được nấu chín. 

Cậu há miệng thở dốc, thoáng như vẫn còn trong mộng, ngẩn ngơ nhìn Lận Hàn Xuyên.

 “Sao vậy? Choáng đầu à?”

 "Không, không có." 

Nhiễm Tinh ngồi dậy, thấy Lận Hàn Xuyên đang cúi đầu xem điện thoại, không rõ đang bận gì.

Cậu lén lấy điện thoại của mình ra, bật camera, đổi đủ góc độ để chụp phần ăn sáng kia, chụp đến mười mấy tấm mới hài lòng cất máy, bắt đầu bóc vỏ trứng gà.

Bỗng nhiên, ánh mắt cậu dừng lại trên loạt thông báo tin nhắn đang không ngừng hiện lên. 

Hơi sững người, Nhiễm Tinh mở ra xem.

 "Đừng xem nữa." 

Không biết từ lúc nào, Lận Hàn Xuyên đã đến bên cạnh, vươn tay định lấy điện thoại của cậu.

Nhiễm Tinh né tránh tay Lận Hàn Xuyên:

 “Tôi xem rồi, cũng chỉ là bị mắng thôi mà.”

Cậu lại chẳng có phản ứng gì quá khích, thậm chí còn mỉm cười, tỏ vẻ không để tâm.

Từ khi bước chân vào giới, Nhiễm Tinh đã quen với việc bị mắng chửi. 

Lúc diễn vai nam phụ độc ác bị mắng, lúc tranh vai với Khâu Hồng Quang cũng bị mắng... 

Bị mắng nhiều rồi, cũng thành quen.

Lận Hàn Xuyên cau mày. Một lát sau, hắn bỗng nói: 

 “Sắp tám giờ rồi.”

 "Đúng vậy, thì sao?" 

Nhiễm Tinh vừa bóc xong trứng, đưa đến trước mặt anh, ý bảo anh ăn.

Lận Hàn Xuyên không hiểu sao đứa nhỏ này tâm lý lại lớn đến vậy, lúc này còn nghĩ tới chuyện ăn trứng gà.

Vốn định từ chối, nhưng vừa thấy quả trứng được bóc bóng loáng, chỉ chừa phần đáy nhỏ chưa bóc, ngón tay Nhiễm Tinh chạm vào vỏ một cách cẩn trọng. 

Gương mặt cậu tỏ ra thản nhiên, nhưng ánh mắt lại lộ rõ sự thấp thỏm và mong chờ.

Hơi dừng một chút, Lận Hàn Xuyên nhận lấy trứng gà: 

 “Cảm ơn.”

Nhiễm Tinh rút tay lại, bình tĩnh nói: 

 “Cảm ơn anh hôm qua đã chăm sóc tôi.”

Nhìn đôi tai cậu ửng đỏ, Lận Hàn Xuyên trong mắt khẽ hiện ý cười.

Nhận ra bản thân dường như hơi kỳ quái, Nhiễm Tinh luống cuống sờ sờ tai mình, mặt cũng bắt đầu đỏ lên. 

Cậu đành mở điện thoại, giả vờ như đang chăm chú lướt mạng.

Đúng lúc này, một thông báo chính thức bất ngờ leo lên hot search.

Dân mạng ăn dưa cả đêm lập tức nhấn vào xem.

Ai nấy đều tròn mắt khi nhìn thấy nội dung: đây là tài khoản chính thức của cảnh sát, nền lam chữ trắng, thông cáo ngắn gọn mà rõ ràng.

 “Đây là... cái gì? Ta ngu thật rồi.”

 “Nhìn thông báo... giống như đang tẩy trắng cho Nhiễm Tinh?”

 “Phía sau y là ai vậy? Mà có thể khiến bên chính phủ ra mặt tẩy trắng?”

 “Tẩy cái gì mà trắng, đây đã là vụ án hình sự rồi, không phải trò đùa đâu.”

 “Nhiễm mỗ chính là Nhiễm Tinh, vậy Kiều mỗ là ai?”

 “Kiều mỗ dùng thuốc gây mê có ý đồ xâm hại... Nhiễm mỗ chính đáng phòng vệ khiến Kiều mỗ hôn mê, cả hai được đưa vào viện, hiện Kiều mỗ đã bị tạm giam... Má ơi, tên này là ai mà dám làm loạn như vậy?”

 “Cho nên, Nhiễm Tinh nhập viện là vì chuyện này?”

 “...Có khi nào... chúng ta mắng sai người rồi?”

Trên mạng đúng là xoay chiều rất nhanh, đặc biệt khi sự thật rõ ràng. 

Nhiễm Tinh nhìn những bình luận tranh luận kịch liệt, trong lòng không có nhiều gợn sóng.

Nhưng đến khi thấy những lời xin lỗi gửi về phía mình, cậu mới hơi cảm động.

 "Yên tâm đi, tôi sẽ không để bọn họ tiếp tục mắng em nữa." 

Giọng Lận Hàn Xuyên bình thản mà chắc chắn, như lời hứa từ một người đáng tin.

Nhiễm Tinh cúi đầu lướt điện thoại, khó khăn mở miệng:

 “Vì... vì sao?”

Rõ ràng trước kia cậu không quan tâm bị chửi, nhưng lúc này cổ họng khô khốc, sống mũi cay cay, bỗng thấy tủi thân.

 "Cậu là nghệ sĩ của tôi." Lận Hàn Xuyên chỉ nói: 

 “Tôi phải có trách nhiệm với nhân viên của mình.”

Chỉ là... nghệ sĩ thôi sao? 

Nhiễm Tinh rất muốn hỏi, liệu anh có tốt với nhân viên khác như vậy không?

Khi cậu truyền dịch, người che mắt cho cậu là ai? 

Ai mua cháo rau xanh và trứng gà luộc buổi sáng? 

Ai vì cậu mà chặn hết tin tức?

Nhiễm Tinh cắn môi, cố nuốt hết những câu hỏi vào trong.

Khi ngẩng đầu lên, hắn đã nở nụ cười sáng rỡ như hoa xuân:

 “Nghiêm tổng, tôi nhất định sẽ kiếm tiền cho anh, thật nhiều, thật nhiều tiền.”

 

---

Thông cáo từ phía cảnh sát đã hoàn toàn đảo ngược cục diện.

 “Không phải nói Nhiễm Tinh ai tới cũng không từ chối à? Mà giờ lại nói bị hạ thuốc, còn báo cảnh sát... Làm minh tinh mà dám làm lớn chuyện như vậy, cũng gan lắm.”

 “Không bàn đến chuyện khác, chỉ riêng việc dám báo án và công khai sự việc, cậu ấy đúng là đàn ông thật sự.”

 “Quả nhiên người đẹp, bất kể nam hay nữ, đều dễ bị kẻ xấu dòm ngó. Các mỹ nhân nhất định phải tự bảo vệ mình!”

 “...Tuy có hơi sai khi nói vậy, nhưng ta lại thấy may mắn, may mà là Nhiễm Tinh, một người đàn ông có khả năng phản kháng. Nếu là con gái, chỉ sợ kết cục đã khác rồi…”

 “Tôi đã thấy hot search tối qua có gì đó sai sai, rõ ràng ảnh chỉ là cậu ấy và một người bị đưa lên xe cứu thương. Mà sao ai nấy đều quả quyết nói hắn bị quy tắc ngầm, cứ như tận mắt xem livestream vậy.”

 "Đám tài khoản marketing này đúng là không biết xấu hổ, vì nhiệt độ mà bất chấp thủ đoạn. Rõ ràng là người bị hại, mà cũng bịa đặt thành kẻ "bán thân cầu vai"... Ghê tởm thật sự."

Nhiễm Tinh lần lượt lướt qua các bình luận, cuối cùng cũng tìm ra được tài khoản marketing đầu tiên bôi nhọ mình.

Trong bài viết ấy, tài khoản kia viết:

 “Lưu lượng nổi danh cùng đạo diễn trứ danh xuất hiện cùng nhau, mập mờ thật giả không rõ. Quả nhiên, trong giới hỗn loạn đến đáng sợ. Không biết lần này lưu lượng có cướp được vai diễn không đây…”

 

 

---

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play