---

Chương 3 – Con Trai Ngoan Có Bí Mật

Trong căn phòng tối của biệt thự, ánh đèn bàn hắt lên khuôn mặt lạnh lùng của Lục Trạm.

“Điều tra hết cho tôi. Thằng bé này ở trường tiếp xúc với ai, ra ngoài gặp ai, mỗi ngày đi đâu, làm gì… tôi muốn biết toàn bộ.”

Thuộc hạ cúi đầu, đáp:

“Vâng, chủ nhân.”

Từ khi nhận thấy An Nhiên bắt đầu về muộn và có dấu hiệu giấu giếm, trái tim Lục Trạm – người từng không sợ bất cứ âm mưu phản bội nào – lại thấy bất an.

Đứa con trai mười tám năm hắn nâng trong lòng bàn tay, tuyệt đối không thể để bị thế giới ngoài kia làm tổn thương.

 

---

Hôm sau, An Nhiên vẫn như mọi ngày, nằm trên đùi cha nuôi ăn trái cây, cười rạng rỡ:

“Cha ơi, hôm nay con được điểm cộng vì nộp bài sớm đó!”

“Ừ, ngoan lắm.” – Lục Trạm nhàn nhạt đáp, bàn tay to xoa đầu cậu, ánh mắt lại thâm trầm không đoán được.

Đêm đến, thiếu niên ôm cổ cha, hôn chụt lên má:

“Cha ngủ ngon nha, mai con học tối á.”

“Ừ.” – Lục Trạm vuốt tóc cậu, trong lòng đã lên kế hoạch.

 

---

Ba ngày sau.

Trên bàn làm việc của Lục Trạm là tập tài liệu dày. Hắn mở ra, từng tấm ảnh rơi ra trước mắt—

1. An Nhiên cởi mũ bảo hiểm, cười rực rỡ bên chiếc mô-tô đen.

 

2. Cậu đè một học sinh khác vào tường sau trường, ánh mắt ngang ngược.

 

3. Một nhóm bạn nam vây quanh gọi cậu là “trùm”.

 

Lục Trạm khép mắt, tay siết chặt mép bàn. Trong đầu hắn hiện lên hình ảnh đứa con trai mềm mại, hay khóc trong vòng tay mình… và hiện thực ngoài kia hoàn toàn đối lập.

 

---

Tối hôm đó, An Nhiên vừa tắm xong đã nhào vào lòng cha như thường lệ:

“Cha, mai con đi học sớm nha.”

“Ừ.” – Lục Trạm bế cậu lên, ngón tay vuốt nhẹ cổ cậu, giọng trầm thấp – “Con trai ngoan của cha…”

An Nhiên rùng mình một cái, cảm giác có gì đó… khác lạ trong giọng nói ấy.

Cậu không hề hay biết, cha nuôi đã biết toàn bộ bí mật của mình.

 

---

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play