-
Chương 2 – Bí Mật Của Con Trai
Buổi sáng, ánh nắng chiếu qua tấm rèm màu xám bạc.
An Nhiên dụi mắt, phát hiện mình vẫn nằm trong vòng tay rắn chắc của Lục Trạm.
Cậu hơi dịch người, nhưng ngay lập tức bị siết chặt hơn.
“Con dậy sớm thế?” – giọng trầm ấm khàn khàn vang bên tai.
“Con… con muốn đi đánh răng…” – An Nhiên đỏ mặt, cúi gằm.
Lục Trạm thản nhiên bế cậu ra khỏi giường như bế một đứa trẻ, đặt lên bồn rửa mặt.
“Há miệng.”
“…Cha! Con mười tám tuổi rồi!”
“Con trai ngoan của cha thì vẫn là trẻ con.” – Lục Trạm cúi đầu, nhàn nhã bóp kem đánh răng cho bàn chải, đưa đến miệng cậu.
An Nhiên vừa tức vừa buồn cười, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn há miệng, vừa đánh răng vừa trợn mắt nhìn cha nuôi trong gương.
Ánh mắt ấy, mềm mại, lấp lánh, chỉ dành cho một mình Lục Trạm.
---
Buổi trưa, tại trường học.
“Đại ca, hôm qua ngầu quá! Cậu suýt hạ kỷ lục rồi!” – một đám học sinh quây quanh An Nhiên trong nhà xe.
Cậu tháo cà vạt, cười nửa miệng, dựa vào xe mô-tô giấu trong góc.
“Chuyện nhỏ thôi. Tối nay còn vui hơn.”
Trong mắt đám bạn, An Nhiên là trùm đường đua. Còn trong mắt Lục Trạm, cậu chỉ là đứa con trai mềm mại hay khóc.
---
Tối hôm đó, khi An Nhiên chuẩn bị ra ngoài, Lục Trạm nhìn lướt qua đồng hồ:
“Con lại học tối?”
“Dạ! Con thi giữa kỳ mà…”
Cậu nhón chân hôn lên môi hắn, giọng nũng:
“Cha ngoan, ngủ trước đi nhé.”
Lục Trạm nhìn theo bóng lưng con trai, ánh mắt hơi nheo lại.
Mấy hôm nay, cậu về nhà đều có mùi khói xe thoang thoảng, nhưng hắn chưa vạch trần, chỉ im lặng quan sát.
---
Ngoại ô, gió đêm lạnh buốt.
Tiếng động cơ gầm rú xé gió, An Nhiên lao vút đi, tóc đen tung bay.
Trong khoảnh khắc ấy, cậu cảm thấy tự do tuyệt đối—không phải đứa trẻ bị ôm trong lòng, không phải cậu con trai ngoan ai cũng nâng niu.
Cậu là vua đường đua.
Nhưng vừa thắng cuộc xong, điện thoại trong túi rung lên.
Màn hình hiện ba chữ: Cha gọi đến.
An Nhiên giật mình, tim đập loạn.
“Chết rồi…”
Cậu nhanh chóng tắt máy, đội mũ bảo hiểm lên và nổ máy chạy đi, không nhận ra một chiếc xe đen quen thuộc đang đỗ cách đó không xa, người đàn ông trong xe ánh mắt lạnh như băng nhìn theo…
---