Tạ Vân Sơ khẽ liếc Vương Thư Cầm đang ôm bát trà, đôi mắt nhỏ hí lại, vẻ mặt đầy vẻ tò mò như muốn dò chuyện, nàng không khỏi bật cười:
“Không cần tính toán nữa, là ta tự nguyện dâng ra đấy.”
Vương Thư Cầm nhún vai một cái, đặt chén trà xuống bàn, thản nhiên nói:
“Thế thì cũng xem như không chênh lệch lắm. Mẫu thân ta còn bảo, may mà có tẩu gánh vác việc trong nhị phòng, đâu vào đấy rõ ràng, ai lo việc nấy. Nếu đổi lại là người khác, e rằng đã sớm đá tẩu văng ra ngoài, tranh lấy cái phần đã dọn sẵn ấy rồi. Như vậy mới thật khiến người lạnh lòng.”
Tạ Vân Sơ nghe vậy có chút sững người. Không ngờ trong Vương gia còn có người chịu nói đỡ cho nàng một câu. Nàng khẽ mỉm cười, khóe môi cong nhẹ.
Vương Thư Cầm lại nói:
“À đúng rồi, nhị tẩu, tháng sáu này tổ mẫu sẽ theo thánh giá đến Yến Sơn tránh nóng, nhà ta cũng chuẩn bị đi theo, tẩu có đi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play