Sau khi sai xa phu rời đi, Vương Thư Hoài dần bình ổn tâm thần. Hắn ngồi lặng, trầm mặc suy tư: đời này, hắn phải cùng Tạ Vân Sơ sống thế nào cho trọn một đời?
Muốn nàng có thể nở nụ cười mỗi ngày, sống một đời không lo nghĩ, thì nhất định phải có căn cơ, phải dựng vững nền tảng.
Kiếp trước, hắn chưa từng để tâm đến tiền tài danh vọng, chỉ một lòng phụng sự triều đình, dựng công lập nghiệp. Nhưng nay nghĩ lại, hắn không thể để Vân Sơ chịu nửa phần ủy khuất. Đã là trượng phu, thì phải khiến nàng ăn mặc không lo, an ổn cả đời.
Là người từng bước lên chức vị Thủ phụ nội các, triều chính xoay chuyển thế nào, hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Rất nhiều chính sách, vốn dĩ đều là chủ trương của hắn. Chỉ cần suy xét đôi chút, hắn liền đoán được những ngành nào sẽ hưng thịnh, cơ hội nào nên đầu tư sớm.
Đến chính Ngọ, Minh Quý và xa phu trở lại, nhưng nét mặt cả hai đều mang theo thất vọng.
“Bẩm gia, không thấy có tin gì truyền ra từ Trường Xuân cung cả.”
Trái tim Vương Thư Hoài đột nhiên trầm xuống, trong lòng nổi lên dự cảm chẳng lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT