Liễu Tương Du nắm một mình trên giường tân phòng, lăn qua lộn lại khó ngủ.
Tống Ngạn Chương rõ ràng nhớ lần đầu gặp gỡ giữa bọn họ nhưng lại không chịu thừa nhận. Y cảm nhận được Tống Ngạn Chương không phải là không có tình ý với mình, thế nhưng lại luôn lạnh nóng bất thường — lúc quấn quýt thì bá đạo vô cùng, lúc đối mặt với người ngoài thì lại lạnh lùng tựa sương giá.
Điều này khiến Liễu Tương Du cảm thấy khó mà thích ứng, chỉ có thể dè dặt ứng phó, ngoài ra chẳng còn cách nào khác.
Y cứ nghĩ ngợi mông lung như vậy hồi lâu, mãi mới mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ. Không rõ đã ngủ bao lâu, dường như trời sắp rạng sáng, y mơ hồ nghe thấy có tiếng động ở cửa, còn tưởng là Tiểu Hoàn dậy sớm vào dọn dẹp nên cũng không để tâm.
Nào ngờ lại cảm thấy phía sau mình đột nhiên có luồng hơi ấm, có người lên giường, từ phía sau ôm chặt lấy y.
Liễu Tương Du giật bắn cả người, lập tức tỉnh táo lại. Y hoảng sợ run rẩy, định đẩy tay người kia ra nhưng hắn ôm rất chặt, y dùng sức thế nào cũng không đẩy được. Y định mở miệng kêu lên thì lại bị người phía sau bịt miệng.
“Đừng sợ, là ta.” Giọng của Tống Ngạn Chương vang lên bên tai, khiến Liễu Tương Du không biết nên yên tâm hay nên càng thêm sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT