Xưa nay Tống Ngạn Chương làm việc luôn nhanh, tàn nhẫn, chuẩn xác. Hắn nhanh chóng nhờ Vệ Đàm chuẩn bị xong giấy tờ, để Liễu Nhất Bạc thuận lợi vào thiên lao của Hình Bộ, trở thành một ngục tốt tại phòng giam Thổ. Sau khi nhậm chức báo danh xong, Tống Ngạn Chương cũng không tỏ vẻ gì là sẽ che chở gã, như thể chẳng quen biết gì, vứt gã vào phòng giam Thổ tự sinh tự diệt.
Chỉ cần gã an phận làm việc, Tống Ngạn Chương cũng chẳng có ý gây khó dễ, người không phạm ta, ta không phạm người, coi như chẳng có kẻ này tồn tại.
Một ngày nọ khi tuần tra thiên lao, Tống Ngạn Chương gặp được Tôn lao đầu ở phòng Thổ hiệu. Tôn lao đầu cúi đầu khom lưng, vừa nịnh vài câu thì Liễu Nhất Bạc đã hớt hải chạy tới, “Tống nhị ca! Huynh tới thăm ta à!”
Tống Ngạn Chương liếc nhìn gã một cái, có vẻ không đồng tình với cách xưng hô “Tống nhị ca” kia.
Dẫu sao đây cũng là lần đầu gặp mặt, nhưng nhìn diện mạo, đại khái có bảy tám phần giống Liễu Nhất Phàm, chỉ là không giống Liễu Tương Du lắm.
Tôn lao đầu cũng nghi hoặc nhìn gã, “Ngươi gọi ai là nhị ca? Ai là nhị ca của ngươi?”
Liễu Nhất Bạc mặt mày đắc ý: “Dĩ nhiên là Tống… Tống đại nhân. Hắn là phu quân của đường ca ta, đương nhiên ta có thể gọi một tiếng ca ca.” Tuy không đủ tự tin, nhưng vì muốn mượn oai, gã vẫn liều mặt mà nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play