Những ngày sau khi bé Mây qua cơn nguy kịch, không khí trong hang Hy Vọng dường như dịu lại. Dòng suối vẫn chảy ấm đều, ánh sáng từ máy phát điện thủy lực chập chờn nhưng bền bỉ, như một lời thì thầm dịu dàng giữa màn đêm băng giá.
An Nhiên bắt đầu cảm thấy cơ thể mình có gì đó khác lạ.
Ban đầu là những cơn buồn nôn thoáng qua, rồi mệt mỏi lạ kỳ kéo dài, dù cô vẫn ăn uống đầy đủ. Cô tự nhủ: có lẽ do thời tiết, do căng thẳng tâm lý, do cơn bão vừa qua… Nhưng rồi, một buổi sớm, trong khoang y tế ẩm lạnh, khi đang sắp xếp lại mấy lọ vitamin cuối cùng, tay cô khẽ run lên khi nhìn thấy vệt máu phai màu trên khăn lau.
Cô lặng người.
Chiều hôm đó, khi Minh bước vào căn phòng nhỏ họ đang dùng chung, An Nhiên đang ngồi yên như tượng, mặt trắng bệch.
– “Em không sao chứ?” – Minh bước đến, ngồi xuống cạnh cô.
– “Em nghĩ… mình có thai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT