Cơn lũ vừa rút được hai hôm thì H’Nhiê – nữ già làng bản Lát – chống gậy lên thăm khu căn cứ Hy Vọng.
Người phụ nữ ấy đã ngoài bảy mươi, lưng còng, tóc bạc, da nhăn như vỏ cây rừng, nhưng ánh mắt lại sáng một cách kỳ lạ. Không ai rõ bà sống ở đâu, chỉ biết từ nhỏ đã nghe người trong bản nhắc: “H’Nhiê biết thuốc, biết trời, biết đất. Gặp bà thì nghe.”
Bà đi bộ một mình, mang theo một gùi nhỏ, bên trong là ít lá rừng, một nắm rễ, vài gói thảo mộc bọc bằng vải lanh.
Minh và K’Ming cùng ra đón, nhưng H’Nhiê phất tay:
“Không tìm các anh. Tìm con bé tên An.”
An Nhiên đang kiểm tra lại số liệu từ chuồng heo và phân khu rau. Cô ngẩng lên khi thấy bà già lưng còng đứng trước mặt, đôi mắt mờ nhưng sắc bén.
H’Nhiê không chào hỏi nhiều. Bà lặng lẽ nhìn cô gái đang xắn tay áo, hai gò má hốc hác vì nhiều đêm mất ngủ. Đôi mắt cô gái không còn long lanh như một năm trước, mà đã ngấm đầy gió mưa và tang thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play