Sáng hôm ấy, dù mưa vẫn chưa ngớt, nhưng trong lòng người thì nắng đã lên từ rất sớm.
Từ lối mòn phía Đông, nhóm bản làng quay lại, lần này mang theo bảy món quà quý giá. Hai con heo đen, nhỏ mà mập mạp, được đặt trong một chiếc giỏ tre lớn. Một cặp gà rừng lông óng ánh, ba con vịt lạch bạch trong túi lưới, và đặc biệt là một con chó con đen tuyền, tai cụp mắt sáng, được ẵm trên tay một người phụ nữ già trong bản.
K’Ming nói:
“Đây là con Mực. Nó là chó bản, giữ nhà giỏi. Giờ… để đổi lấy ít áo lạnh, đồ hộp và thuốc thêm. Người trong bản bệnh nhiều rồi, nhất là người già.”
Không ai từ chối. Những con vật được bế xuống bằng tay, người trong biệt thự vừa mừng vừa quý. Chưa ai từng nghĩ, sau tận thế, họ lại có thể chạm vào nhịp sống bình thường đến thế – mùi rơm ấm, tiếng kêu khàn khàn của gà trống non, và ánh mắt lim dim của con chó con đang ngửi ngửi tay người lạ.
An Nhiên hỏi kỹ:
“Chúng khoẻ không? Có tiêm gì chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT