Sáng ngày thứ tư ở trại ven sông ngầm.
Trời không có mây. Ánh sáng như rót thẳng từ trời xuống, nhưng lòng An Nhiên thì đã lạnh ngắt từ tối qua.
Cô thức trắng đêm, ôm bé Ánh Dương ngủ trong lòng. Một tay luôn đặt nơi khóa kéo balo – nơi khẩu súng săn ngắn gọn vẫn nằm im chờ lệnh.
Bà nội cũng không ngủ. Mắt bà khô và trũng, đôi lúc lặng lẽ chạm lên vết nhăn hằn trên trán cô gái trẻ.
**
Đến gần trưa, ông Chín đích thân tới.
Hắn mang theo một tô canh nóng, có miếng thịt hiếm hoi trong tận thế. Gương mặt tươi cười, không gượng, không vội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT