Tần Linh không nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra, trong lòng chỉ lo lắng sốt ruột:
“Ngã có đau không? Khụ… Mau đi lấy thuốc, sau này vẫn nên về sớm một chút, tôi thì không sao, nhưng Thúy Nhi dù gì cũng là con gái.”
“Cậu ta mới ngã thôi, không đau đâu. Mấy ngày nay tâm tính Cậu ta cứ như bị dại ấy ạ.” Tiểu Thúy cũng lo cậu thực sự bị thương, “Cậu chờ chút, tôi đi lấy hòm thuốc.”
“Không cần đâu, tôi không sao, cô mau đi ngủ đi, tối nay tôi trông.” Nguyên Mặc cười với Tiểu Thúy mấy cái, đẩy vai cô ra ngoài. Tiểu Thúy chẳng hiểu gì: “Cậu đẩy tôi làm gì, tôi còn phải canh bếp mà…”
“Để tôi canh.” Nguyên Mặc một hơi đẩy cô ra đến cửa, “Cô đi ngủ đi, thiếu gia còn đang ho ra máu, tôi phải chăm sóc cho tốt.”
“Vậy… cậu nhất định phải cẩn thận, giờ cũng chẳng tìm được lang trung đâu.” Tiểu Thúy lo đến cùng cực, nhưng thiếu gia trước kia từng ho ra máu rồi, mỗi lần như thế đều không thích có ai bên cạnh, đành phải dặn đi dặn lại: “Ngàn vạn lần đừng nhắc tới chuyện của thiếu nãi nãi.”
“Tôi biết rồi.” Nguyên Mặc gật đầu, sau đó đóng cửa lại, quay về phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT