Hà Vấn Linh vẫn đang hào hứng thu nhặt đồ ăn, cái này nhìn không tệ, có thể ăn được, cái kia trông cũng không tệ, biết đâu cũng ăn được. Nhưng vừa đảo mắt, cô liền nhìn thấy tám học sinh cấp ba ở phía sau lưng, chỉ là… rõ ràng cái gì cũng chưa thấy, lại giống như cái gì cũng đều đã thấy.
“Khoan đã, đó là Phi Luyện sao?” Cô thì thào hỏi, vừa nãy tai còn bị ù, giờ thì tầm nhìn mơ hồ, nghe gì cũng không rõ ràng lắm.
“Đúng vậy.” Bạch Chỉ điềm đạm đáp, “Nó trưởng thành quá nhanh, còn nhanh hơn cả chị tưởng tượng nữa.”
“Sao cậu ta lại lớn nhanh như vậy?” Hà Vấn Linh hết sức khó hiểu, “Có khi nào ngày mai sẽ biến thành một ông chú trung niên không? Nếu cứ thế này thì chẳng phải rất nhanh sẽ chết già sao?”
“Không thể nào, bây giờ thằng bé đã không còn giống trước kia nữa rồi.” Bạch Chỉ nói, “Trước đây chị chỉ nghe truyền thuyết về thịt Thái Tuế, không ngờ lại là thật. Phi Luyện vốn không có thân thể, bây giờ dùng thịt Thái Tuế tạo nên xác thịt, đã trở thành bất tử bất diệt.”
Hà Vấn Linh vốn là người ngoài nghề, không chỉ chưa từng nghe đến, mà còn chẳng hiểu mấy cái này rốt cuộc lợi hại đến đâu: “Vậy sao cậu ấy lại lớn nhanh như vậy?”
“Chắc là có liên quan đến máu của Chung Ngôn. Chỉ là… chuyện này nghe không xuôi, chắc là được âm huyết tẩm bổ thôi?” Bạch Chỉ không nói rõ được, Hà Vấn Linh cũng chẳng hiểu rõ, tiếp tục len lén nhìn ra ngoài qua kẽ ngón tay. Trên mặt đất toàn là đồ ăn, cái này chắc đủ cho Chung Ngôn ăn no rồi nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT