Một chiếc mão tử giống hệt nhau, nặng trĩu trong lòng bàn tay.
“Anh đưa tôi cái này làm gì?” Chung Ngôn yêu y, nhưng lại không thích những món quà y tặng. Những món quà của y đều dính Phật tính, mỗi món đều có ý nghĩa riêng, giống như những tiếng chuông ngân vang trong lòng Chung Ngôn, nhắc nhở hắn rằng hai người Quỷ và Phật vốn khác đường.
“Cái này là…” Thanh Du suy nghĩ, “Cứ coi như là vật đính ước của tôi và cậu đi.”
Vật đính ước ư? Nghe vậy, Chung Ngôn lập tức nhận lấy. Hắn cầm mão tử trong tay ngắm nghía, trên đó là những hoa văn được chính tay đại hòa thượng khắc: “Tất cả những thứ này có ý nghĩa gì?”
“Cậu chỉ cần niệm theo là được.” Thanh Du quá hiểu hắn, đương nhiên biết phải làm thế nào để hắn chấp nhận. Quả nhiên, Chung Ngôn nhét mão tử vào túi áo tay, rồi ngả đầu dựa vào người y: “Tôi niệm thì có tác dụng gì? Hay đó là một loại phù chú, bất kể gặp bất trắc gì, chỉ cần niệm lên là anh sẽ chạy đến cứu tôi?”
Thanh Du dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào giữa trán hắn: “Nếu cậu nghĩ như vậy, có lẽ cũng có thể nói như vậy.”
“Tôi không tin, nếu tôi ở cách xa hàng ngàn dặm, trên đỉnh núi cao, hay trong vực sâu vạn trượng, nếu thực sự có lúc ngươi chết ta sống, anh cứu tôi bằng cách nào?” Chung Ngôn hiển nhiên không tin. Mái tóc đen dài trải ra trên đầu gối Thanh Du, để lộ chút vẻ kiêu ngạo được nuông chiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play