Nếu tình còn sâu, đâu nhất thiết phải ngày nào cũng kề bên.
Hồi còn nhỏ, vì nghe nhầm tên, Bùi Thiệu tưởng nàng tên là Lâm Triều. Sau này có chút việc xảy ra, hắn lại cho rằng nàng tên là Lâm Mộ.
“Lâm Mộ” – là tên riêng, chỉ có hai người họ biết.
Khi xưa, dưới trời xanh không gợn mây, thiếu niên cưỡi ngựa, áo trắng tung bay, mắt sáng như sao, từng gọi nàng là A Mộ. Cũng từng có đêm trăng thanh, hắn khẽ vén tóc nàng, dịu dàng gọi một tiếng A Mộ.
A Mộ, A Mộ.
Thiếu niên năm nào, vẫn còn sống trong ký ức nàng, cũng sống trong khoảnh khắc này.
Tới tận lúc này, Lâm Chiêu Chiêu mới hiểu: chuyện cũ không phải cứ trôi qua là hết, nó không tự mờ nhạt, không tự biến mất, mà lặng lẽ tan vào xương máu, vào hơi thở, ánh mắt nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT