Có lẽ, nàng cũng chưa từng đổi thay.
Cô gái nhỏ từng chạy giữa trời đất rộng lớn, người năm xưa dám đối đầu một thiếu niên mạnh hơn mình, lòng gan dạ hơn người ấy... vẫn luôn ở đây.
Đêm xuân còn vương hơi lạnh, gần đây mới có tuyết, môi Lâm Chiêu Chiêu như còn dính chút băng sương, phớt nhẹ qua chiếc cằm đang căng thẳng của Bùi Thiệu.
Thấy hắn không nhúc nhích, nàng khẽ lùi về sau một chút, thì Bùi Thiệu đã cúi đầu xuống. Trong khoảnh khắc mộng mơ mà tỉnh ấy, hắn lại giống như người trong bao giấc mộng trước kia, nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, như muốn giữ lấy dư hương.
Lâm Chiêu Chiêu không tránh đi, còn đưa tay lên, ôm lấy cổ hắn. Má nàng nóng ran, hơi men theo vòng tay hắn truyền sang, làm tim nàng đập nhanh không ngừng.
Một chớp mắt sau, Bùi Thiệu đã bế ngang nàng lên, bước vào trong. Gian phòng mang theo hơi thở mềm mại của nữ nhân, là thứ hương thơm dịu nhẹ mà từ trước đến nay hắn chưa từng cảm nhận ở bất kỳ đâu.
Tấm rèm châu khẽ lay, Lâm Chiêu Chiêu được đặt lên giường. Bùi Thiệu cúi đầu, trán chạm vào trán nàng, rồi ôm nàng vào lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT