Phượng Uyên nhìn dòng chữ “hai mươi lăm tuổi” trên phong thư, không khỏi nở nụ cười châm biếm.
Nếu tính theo kỳ hạn mười hai năm, lá thư này hẳn được chuẩn bị để giao cho hắn khi hắn “xuất quan”.
Hắn mở tờ giấy đã ngả vàng, giòn tan, trước tiên nhìn ngày tháng ghi ở cuối thư. Quả nhiên, đó là thời điểm một tháng trước khi mẫu thân hắn qua đời.
Trong những dòng ký sự từng được đọc, hình ảnh một nữ lang phóng khoáng, tự do tự tại hiện lên rõ nét. Nhưng ở giai đoạn cuối đời, bị bệnh tật hành hạ và nhân tình thế thái thay đổi, mẫu thân hắn đã trải qua những biến cố lớn lao.
Lá thư này, từng câu từng chữ đều tràn ngập oán hận.
Thư nhắc lại lúc mẫu thân hắn bị bắt, Trần Nặc đã cố ý trì hoãn việc cứu viện. Mà kẻ đứng sau sai khiến Trần Nặc không ai khác chính là An Khánh công chúa! An Khánh và Thuần Đức Đế, khi ấy còn là Cửu hoàng tử, tình cũ chưa dứt. Vì vậy, An Khánh mưu toan hãm hại mẫu thân hắn và Mộ Thậm.
Nếu mẫu thân hắn không còn, An Khánh có thể lấy danh nghĩa quả phụ, tái giá với Cửu hoàng tử. Đồng thời, đứa con trong bụng An Khánh, vốn là cốt nhục của Phượng gia, sẽ được danh chính ngôn thuận nhận tổ quy tông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play