Nguyễn Kiều: “???”
Hắn nhìn cô gái trẻ với đôi mắt nhỏ đầy vẻ nghi hoặc, Tô Tịch gõ nhẹ ngón tay lên bàn: “Sao Thẩm Mộc lại nói vậy?”
Vì quá phiền phức, Nguyễn Kiều không giải thích thêm cho nhân vật này diễn sâu hơn, chỉ nói cô cảm thấy có manh mối liên quan đến màn chơi.
Như bị khí thế trấn áp, cô gái làm theo suy nghĩ của cậu, ngón tay xanh nhạt xoắn góc áo, cố gắng trong đầu nghĩ xem ba người này rắc rối tình cảm thế nào. Đang định giải thích thì cô bỗng chợt tỉnh, ánh mắt đáng thương nâng lên, nhìn Tô Tịch với vẻ chiếm thế chủ động, hỏi vặn: “Khoan đã? Sao tôi phải giải thích với anh ?”
Tô Tịch nhướn mày: “Nếu tôi và cậu ta dùng chung một cơ thể, thì cậu ta quan tâm con gái, tôi tất nhiên phải kiểm tra cho kỹ.”
Như sợ cô phản bác, cậu lại nói thêm một câu: “Hồn Đồn quá đơn giản, tôi sợ cậu ta bị người ta lừa cả tiền lẫn tình.”
Nguyễn Kiều liếc nhìn Tô Tịch với vẻ mặt vừa đẹp trai vừa có chút phẫn nộ, nhớ lại lần trước cậu mặc áo hoodie trắng, mềm mại và dịu dàng như Hồn Đồn, liền gật đầu đồng ý: “Về tình thì tôi thấy được, còn tiền thì không cần, hiện tại tôi cũng chưa thiếu tiền tiêu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT