Nguyễn Kiều đứng trước từng chiếc bài vị, nhìn ngắm thật kỹ rồi hỏi: “Trần bá sẽ đến đây quét dọn từ đường, vậy là hắn đang chăm sóc anh sao?”
Từ đường có rất nhiều bài vị, dày đặc đến hàng trăm cái. Phần lớn được xếp theo dòng họ, cô thậm chí còn nhận ra tên của tửu quỷ lão cha.
Tô Tịch đáp nhẹ: “Từ lúc tôi vào trò chơi đến giờ chưa từng gặp Trần bá.”
Nguyễn Kiều quay lưng lại với hắn, mỉm cười hơi nhếch mép: “Nếu hôm nay chúng tôi không đến, anh không phải sẽ đói một ngày sao?”
cô bước đến chỗ Tô Tịch bị khóa, đá nhẹ lên mặt đất, dây xích sắt dày nặng nằm đó dưới ánh nến mờ ảo. Trên xích sắt mờ mờ in đậm những hoa văn kỳ lạ.
Nguyễn Kiều ngồi xổm xuống, xoay nhẹ sợi xích trong tay: “Với sức mạnh của anh , thứ này làm sao có thể giữ được anh .”
Tô Tịch nhấp một ngụm trà lạnh, giọng trầm: “Đúng vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT