Trong nhà chỉ còn hai chiếc ô, Mộc Nhạc cầm một chiếc, còn Nguyễn Kiều và Tô Tịch chung nhau một chiếc.
Để không bị mưa hắt ướt, hai người đứng sát lại gần nhau.
Tô Tịch cao hơn hẳn, anh bung ô, nhưng mặt ô lại hơi nghiêng về phía Nguyễn Kiều một chút.
Nguyễn Kiều liếc nhìn bàn tay trắng trẻo, đẹp đẽ của anh đang nắm chặt lấy cán ô bằng tre, bất giác cảm thấy con người này dường như không hề hung dữ như mình vẫn nghĩ.
Từ nhà Nguyễn Kiều đến nhà Tần Nguyệt vốn không xa, mới đi được một đoạn, cô đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
— Trần bá! — Cô gọi to và vẫy tay từ xa.
Thế nhưng, giữa màn mưa, bóng người kia không hề dừng lại, chỉ tiếp tục bước về phía trước, rất nhanh đã khuất sau làn mưa trắng xóa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play