Mưa phùn tí tách trên thềm đá đầy rêu xanh khiến bậc thang vốn khó đi nay càng khó khăn hơn. Đông Phương Cát Bạch vừa bước vừa trượt, chỉ mấy bậc thang ngắn ngủi mà nàng đã phí sức chín trâu hai hỗ.
“Không thể dùng võ công sao?” Nàng đáng thương mà nhìn A Thân trước mặt.
“Tiểu Bạch, lễ tạ thần thì phải thành tâm.”
“Có phải ta lễ tạ thần đâu!” Nàng lẩm bẩm và cúi đầu thì thấy phía trước có cái cán ô duỗi ra thế nàng vui vẻ hí hửng túm lấy nó và nương sức lực của A Thân để bước đi. Bọn họ bước từng bậc thang tới chùa Hàn Thiền lúc này được chôn trong mây mù.
Chuông sớm vang lên, Đông Phương Cát Bạch nhìn bóng dáng A Thân và nhẹ giọng hỏi, “Sơn Quân, ngài tới chùa Hàn Thiền cầu nguyện cái gì thế?"
A Thân không quay đầu lại đã đáp, “Thề độ chúng sinh, thề cắt đứt mọi phiền não, thề chứng thực nhân quả."
Đông Phương Cát Bạch trố mắt lắc đầu, “Không hỗ là Sơn Quân, điều hứa nguyện của ngài cũng thật to lớn, ta nghe cũng không hiểu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT