Hai chữ “tự sát” giống như một cây kim lạnh lùng thong thả đâm vào trái tim Đông Phương Cát Bạch.
Nàng bị đâm đến độ khốn khổ khó chịu vì thế không thể không đặt tay lên ngực tự hỏi: Tiểu Bạch, ngươi thật sự muốn tự sát sao? Thân thể không còn trong sạch rốt cuộc có thể thay đổi cái gì, thay đổi người hay trái tim của ngươi? Nếu nó không thể thay đổi cái gì vậy vì sao ngươi phải vì sự độc ác của ngươi khác mà tổn thương chính mình?
Và cả A Thân nữa
Nghĩ đến hắn nỗi đau trong lòng nàng càng lên cao: Hắn vì Đằng Ngọc tự sát mà đã mình đầy thương tích, sao nàng lại có thể đâm một đao vào thân thể đã vỡ nát của hắn?
Nghĩ tới đây nàng thấy cổ họng vốn nghẹn lại của mình lập tức thả lỏng. Nàng nắm chặt mười đầu ngón tay và nhận mệnh thả lỏng. Nàng nhìn đôi mắt “Huống Doãn” lóe lên ánh sáng thì mở miệng nói những lời thảm thiết lại thản nhiên, “Ta sẽ không chết, ta sẽ không giết chết bản thân. Bất kể ngươi có làm gì ta cũng sẽ không bao giờ đi trên con đường đó, ngươi hết hy vọng đi.”
“Huống Doãn” ngơ ngẩn, sau đó nhe răng cười, cả người đè lên, tay túm lấy ngực áo của nàng và xé rách nó.
“Đúng là một thân thể như bạch ngọc không chút tì vết,” ánh mắt hắn nhìn khắp thân thể nàng, trong mắt là ướt át tối tăm, miệng lẩm bẩm, “Khó trách A Thân lại bị ngươi mê mẩn tới độ thần hồn điên đảo. Nhưng ta sẽ thay hắn nếm thử trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT