Con rồng bị đau thì gào lên một tiếng và rơi vào Hạnh Trì khiến nước bắn ào ào lên tán cây hạnh. Tôn Khởi bị ném bay ra ngoài, cả người đập mạnh xuống vũng bùn nên dính bê bết bùn tanh.
A Thân nhíu mày nhìn cái bóng trong ao sau đó thả người nhảy xuống. Hắn khua nước và liếc mắt một cái thấy con rồng màu bạc đang lẫn trong đám cỏ nước thế là lập tức bơi về phía nó.
“Hay cho một Thân Xa bất nhân bất nghĩa, bất trung bất hiếu.” Trong đầu hắn bỗng nhiên vang lên một giọng nói trầm thấp mang theo tiếng ù ù.
A Thân ngẩn ra và quay đầu muốn xem tiếng nói này phát ra từ đâu nhưng ai biết nó lại vang lên trong đầu hắn.
“Ngươi đến cậy nhờ địch quốc, muốn mượn tay Mẫn Vương quay về cố thổ báo thù riêng. Thân Xa, ngươi không sợ người đời sau mắng ngươi làm việc ngang ngược chỉ để trả thù cá nhân ư? Ngươi sẽ không sợ mình hóa thành xương trắng rồi vẫn còn bị người Kỷ quốc thóa mạ ư?"
A Thân nghe thấy thế thì sắc mặt trắng bệch, bàn tay cầm Trạm Lô không nhịn được run lên. Đây là nỗi đau mà bản thân hắn cũng không dám đụng vào. Từ khi chạy trốn tới nay mỗi ngày hắn đều cố gắng trù tính vì hai chữ “Báo thù”. Huyết hải thâm thù treo trên lưng thì tất cả những thứ khác đều phải xếp sau nó. Nhưng mỗi khi đêm khuya nằm mộng và nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ hắn sẽ ngẫu nhiên nghĩ tới cố hương. Những ý nghĩ ấy vừa mới dâng lên đã bị hắn đập nát và không dám nghĩ sâu hơn, cũng không thể làm thế. Bởi vì một khi lún vào hắn sẽ chẳng thể tiến về phía trước.
Nhưng hôm nay, trong ao nước lạnh băng này, giọng nói kia cứ thế bóc trần từng nỗi lòng giấu kín trong lòng hắn......

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play