Thuyền nhỏ lắc lư vài cái, nắng sớm từ khe cửa sổ tiến vào lập lòe trên khuôn mặt của Đằng Ngọc. A Thân nương đó thấy được giọt nước trong suốt nơi khóe mắt nàng thế là luống cuống tay chân lấy khăn và dùng sức rũ ra mới dùng hai tay đưa cho nàng.
Đằng Ngọc nhìn thấy bộ dạng hắn trịnh trọng thì không nhịn được cười và đón lấy khăn lau lau khóe mắt. Sau đó nàng trải nó ra lòng bàn tay và nhìn một chữ “Xa” được thêu trên đó rồi nhẹ vuốt ve.
A Thân bị hành động của nàng dọa sợ đến nín thở, khóe mắt lại thấy nàng mỉm cười nhìn mình thế là càng thêm luống cuống không biết có nên lấy lại cái khăn hay không.
Đằng Ngọc nhịn cười và nhét cái khăn vào cổ tay áo, “Vậy coi như ngươi đưa cho ta.” Nói xong thấy hắn vẫn đờ ra không nói được gì nàng mới hỏi, “Ngươi sẽ không nhỏ mọn tới mức luyến tiếc chứ?"
“Đương nhiên. đương nhiên ta không tiếc,” hắn nói lắp, “Ngài muốn cái gì ta đều sẽ cho ngài.”
Bộ dạng hắn co quắp khiến Đằng Ngọc không nhịn được muốn trêu hắn một chút thế là nàng dịch qua chỗ hắn và hỏi, “Ngươi cũng có thể đưa ta những ngôi sao trên trời hả?"
A Thân thấy nàng dán đến thì vội vén góc áo đang xõa trên đệm mềm nhưng lại bị nàng chặn trước và đè mép áo của hắn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT