Ánh trăng chiếu lên hoa hạnh khiến chúng sáng như ngọc và nối liền như một cái lưới thật lớn vây Quý Quỳ bên dưới.
Nàng đứng lại bất động và nghe ngóng động tĩnh trong Hạnh Trì: Tiếng nước như tơ, mềm mại tinh tế khiến nàng không phân biệt được đây là gợn nước tự nhiên hay do cái đuôi dài quấy đảo. Vì thế nàng chỉ có thể lại bước thêm một bước và nhìn chằm chằm cái ao kia.
Mấy ngày trước đây có một cơn mưa xuân nên nước ao dâng lên một chút như muốn tràn ra. Nàng còn nhớ rõ trước khi cày bừa vụ xuân con rồng đã ra khỏi ao: Đầu tiên là cặp sừng cứng cáp lộ ra, sau đó nó dùng chân trước bám lấy bờ ao và giẫm lên đáy nước sau đó bay lên trời. Toàn bộ thân thể nó rạng ngời dưới ánh trăng.
Lúc ấy nàng cũng thành kính lễ bài giống những người tụ tập trước cửa nhà. Bọn họ hy vọng nó bay lên trời hóa ra mưa giúp tẩm bổ vạn vật. Nàng nhìn nó càng bay càng cao, cả người hóa thành một đường cong hoàn mỹ dưới ánh trăng thì trong lòng tràn ngập kính sợ và hy vọng.
Nhưng hiện tại loại cảm giác này đã không còn sót lại chút gì. Nàng nhìn Hạnh Trì phía trước và cảm thấy nước kia đã dâng tới trong lòng mình và biến nó thành một khối rắn chắc lạnh lẽo. Ngay cả trái tim cũng không nảy lên được nữa.
Quý Quỳ hít sâu một hơi và giẫm lên bùn lầy dưới chân sau đó quyết không bước tới gần nữa. Nhưng vừa định rời đi nàng đã nghe thấy một tiếng “Răng rắc” vang lên phía sau nó cực nhẹ nhưng rõ ràng khác hẳn tiếng cánh hoa rơi.
Mồ hôi lạnh theo lưng trượt xuống, nàng cắn môi và chậm rãi nghiêng đầu nhìn về phía sau với ý định tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh kia. Mắt nàng quét qua và tựa như thấy được một bóng dáng màu than chì ở sâu trong đống hoa hạnh. Nhưng lúc nàng muốn tiến lên xác nhận thì nó lại biến mất không thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT