Đông Phương Cát Bạch nghe thấy hắn nói thế thì trái tim sợ hãi nảy lên. Nàng ngước mắt thấy A Thân nhẹ mím môi, tay chắp sau lưng bỗng duỗi về phía trước. Trong lòng bàn tay hắn là một xiên kẹo hồ lô, từng xuyến quả đỏ bừng bọc một tầng nước đường đã chảy một nửa.
“Cái này là kẹo hồ lô phải không?" Hắn nhăn mày nhìn nước đường nhỏ giọt thì hơi ghét bỏ nhét vào tay nàng và lẩm bẩm, “Tiểu Bạch, khi ngươi còn nhỏ thích cái thứ nhão nhão dính dính này à?”
"Cũng...... cũng không dính đến trên người ngài mà,” nàng bị hành động bất ngờ này của hắn làm cho không biết phải ra sao. Ánh mắt nàng cũng mơ hồ, không dám nhìn mặt hắn, “Sơn Quân cố ý mua cho ta sao?"
A Thân hừ một tiếng và khoanh tay dựa lên tường, giọng ung dung, "Ta nghe ngươi nhắc mãi tới cái này lại thấy trên đường có bán nên mới tò mò.
Còn chưa dứt lời hắn đã nghe thấy tiếng răng rắc. Hắn ngẩng đầu lên và thấy nàng cắn một miếng sau đó vừa nhai vừa mơ hồ nói với mình, “Ngon.”
Nụ cười của nàng cũng ngọt như nước đường dính ở khóe miệng. A Thân ngẩn ra, ngay sau đó lại rũ mắt, “Tiểu Bạch, bộ dạng ngươi khi ăn chỉ hơn heo một tí.”
“Ta biết,” nàng liếm đường vụn bên khóe miệng, “Trước kia ngài thường nói: Chuột kia đê tiện còn da, lễ nghi không có sao ra con người? Lễ nghi không có trong đời, sao mà chẳng chết cho rồi ích chi? (Tướng thử 1 – Kinh Thi - thivien.net) Ý ngài là một người mà lễ nghi còn không bằng con chuột thì chi bằng chết quách đi cho rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT