Huống Doãn “A” một tiếng và cười khiến vết thương ở ngực trào máu còn hắn thì đau tới độ ho mấy tiếng, sặc cả máu.
“Ngươi cười cái gì?” Thanh Hoan căm tức nhìn hắn nhưng ngón tay lại không đâm sâu hơn.
“Ta cười ngươi lừa mình dối người,” nửa bên mặt của Huống Doãn bị máu từ khóe môi nhuộm đỏ thắm nhưng vẫn không che được nửa bên mặt xanh mét của hắn, “Ngươi làm những chuyện như vậy mà dám nói là không liên quan tới ngài ấy ư? Thanh Hoan, mỗi việc ngươi làm đều là vì người đó đúng không?" Hắn cúi đầu thấy ngón tay bị nhuộm đỏ của hắn và nói nhỏ, “Ngươi thật sự không sợ đánh giá của người đời sau về hắn sẽ dính đầy máu trên tay ngươi hả?"
Những lời này như sấm sét đánh thẳng xuống. Thanh Hoan hít một hơi và nhìn chằm chằm Huống Doãn, trong mắt không có gì cả. Trong khoảnh khắc nàng như bị chém nát hồn phách.
Ngay khi tinh thần nàng không tập trung thì cửa phòng đột nhiên bị gió to mở toang. Tốc độ của gió cực nhanh, thổi tung mái tóc đen của nàng, cũng dọa đám chim đêm đang đậu trên cây.
Thanh Hoan hoàn hồn và bước nhanh tới cửa nhìn ra ngoài chỉ thấy quạ đen liên tiếp bay về phía đám sương màu tím nhạt trong sân. Cánh chim vỗ vài cái đã biến mất, giống như bị đám sương mù này cắn nuốt.
“Lại là ngươi......"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play