Mắt thấy ngón tay kia chuẩn bị chọc thủng cổ chân của nàng thì bỗng một hòn đá rơi xuống đập trúng nó. “Rẹt” một tiếng, mu bàn tay bỗng có thêm một lỗ thủng nhưng không có máu tươi chảy ra.
“Đông Phương cô nương, chạy mau.” Huống Doãn vừa kêu vừa nhặt đá ném về phía con thuyền nhỏ.
Bàn tay kia liên tiếp bị đá đập trúng nên co rúm lại nhưng vẫn không rụt về. Đông Phương Cát Bạch nhân lúc Bì Ảnh đang do dự lập tức túm lấy khoang thuyền, cả người đu lên nhảy tới mũi thuyền.
“Đồ ngốc, ngài đi mau đi.” Nàng vừa đứng vững đã vẫy tay hét to với Huống Doãn nhưng vừa dứt lời đã thấy dưới chân lắc lư. Nàng cúi đầu nhìn thấy mười ngón tay dài và mảnh cắm vào boong thuyền sau đó hơi dùng sức mang theo cả người bay lên.
Tóc đen ôm sát mặt nên nàng không nhìn được mặt của Bì Ảnh này. Có điều nàng vẫn cảm nhận được ánh mắt bên dưới mái tóc ướt lạnh lẽo như sương.
Nàng rùng mình, ký ức ngủ sâu trong đầu bỗng bị đánh thức: Buổi chiều tối kia nàng ngồi giữa cha và mẹ xem Bì Ảnh. Được nửa buổi thì người điều khiển Bì Ảnh nghỉ ngơi, tiếng ho vang lên mãi giống như đã nén quá lâu. Một lúc sau có một cô gái bưng chén trà nhỏ đi vào lều vải, tới bên cạnh một người đàn ông. Dưới ánh nến lay động bóng hai người in lên lều: Một người đưa trà, một người nhẹ nhấp một ngụm. Nàng kia còn nhẹ vỗ vỗ lưng cho đối phương, miệng nói gì đó người khác không nghe được. Cảnh này không khác gì một màn vợ chồng hòa thuận trong kịch.
Nàng nhìn cảnh này mà mê mẩn, thậm chí quên cả liếm kẹo. Nàng cứ thế nhìn chằm chằm bóng người trong lều vải, mãi tới khi nàng kia bưng khay trà đi ra và liếc mắt nhìn qua chỗ nàng......

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play