Mới vừa vào sân Đông Phương Cát Bạch đã nhìn thấy một bóng trắng qua cửa phòng nửa mở. Trái tim nàng lại không nhịn được đập nhanh hơn vì thế nàng đứng cạnh cửa nín thở một lúc lâu mới bước vào.
A Thân ngồi ở vị trí của Thẩm Bân vừa rồi, thấy nàng đi vào hắn hất cằm ý bảo nàng ngồi xuống và nhìn hai chén trà trên bàn rồi nói, “Người này là Thẩm Bân?"
Đông Phương Cát Bạch vốn đang ngượng ngùng nhưng thấy hắn mở miệng trước thế là nàng thở phào một hơi. Nàng vội vàng kể cho hắn nghe những tin tức Thẩm Bân vừa tiết lộ sau đó nhìn A Thân nói, “Nếu những việc này thật sự do Bì Ảnh làm thì cái chết của Viên Sảng mấy ngày trước hẳn cũng do bọn chúng gây ra. Nhưng nhiều người đã chết dưới tay Bì Ảnh mà tới giờ chúng ta cũng chưa tìm được manh mối nào."
Nói xong thấy A Thân lặng yên không nói thế là nàng tiếp tục hỏi, “Sơn Quân, hôm nay ngài tới Mao Lư có phát hiện ra cái gì không?”
“Chủ nhân của Mao Lư......" A Thân ngước mắt và thấy Đông Phương Cát Bạch đột nhiên cúi đầu giấu ánh mắt thì tặc lưỡi, “Tiểu Bạch, sao gần đây ngươi cứ không dám nhìn thẳng bổn quân thế? Chẳng lẽ ngươi đã làm gì có lỗi với ta hả?"
“Ta nào dám?” Nàng nghe thế thì càng thêm bối rối và miễn cưỡng ngẩng đầu lên, “Ngài...... Ngài tiếp tục nói đi, chủ nhân Mao Lư kia thế nào?"
A Thân nở nụ cười lạnh, tay cầm quạt lông vỗ lên đầu nàng, “Tiểu Bạch, nếu ta phát hiện ra ngươi làm chuyện gì có lỗi với ta thì ngươi liệu hồn đó.” Nói xong hắn cũng không truy cứu nữa mà kể tiếp, “Chủ nhân Mao Lư kia quả thực là văn sĩ giống Viên Khương nói. Hơn nữa ta cũng không phát hiện ra điều gì khác lạ ở chỗ hắn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play