Ta không phải chưa từng hầu hạ công tử tắm gội nhưng vì ta không thể dính nước nên từ trước đến giờ ta luôn ngồi phía sau bình phong. Đợi ngài ấy gọi ta mới đi vào thêm nước, đưa khăn và quần áo.
Đêm nay ta theo thường lệ ngồi đợi bên ngoài bình phong. Mảnh lụa trên đó đã sớm phai màu nên dễ dàng nhìn rõ cảnh bên trong. Nhưng nhiều năm nay ta chưa từng liếc nhìn một cái, bởi ta nhớ lời công tử từng dặn dò đêm đó.
Ngày ấy công tử bôi xong vệt màu trên mặt cho ta mới đứng dậy rời giường và chuyển tấm bình phong này lại rồi nói, “Thanh Hoan, từ nay về sau ngươi không thể vì sinh ra ý nghĩ xằng bậy với ta mà làm ra chuyện hại tính mệnh người khác.”
Ta chưa thể nói nên chỉ nhẹ nhàng ừ một tiếng thế rồi công tử không nói gì mà đứng canh bên ngoài bình phong cho tới khi vệt màu trên người ta khô đi mới lại tiến vào nhắm mắt đưa quần áo cho ta và xoay người.
Từ đây trở đi ta bị những lời ấy trói buộc, đồng thời ta cũng dùng nó như bài kiểm tra cho bản thân. Tuy khó nhưng ít nhất ta có thể yên tâm thoải mái ở bên cạnh công tử. Mấy năm sau đó ta coi nó như thánh chỉ, một chữ cũng không dám quên.
Nhưng mấy ngày trước đây ta theo dõi công tử đi tới hẻm tối và trong lòng dần sinh ra khát vọng duỗi đôi tay về phía gông xiềng kia và có ý định đập nát nó. Bởi vậy ta mới hoảng hốt chạy trốn bởi ta sợ mình sẽ đập nát thế cân bằng bản thân khó khăn lắm mới dựng được. Và đó là thứ duy nhất giúp ta ở lại đây.
Nhưng vừa rồi cái tên Hỉ Ninh có mắt không tròng kia lại thổ lộ bí mật của ta ngay trước mặt công tử......

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play