Lúc Tiểu Ly tiến vào trên mặt vẫn là vẻ đỏ bừng. Thấy ta hắn lại đỏ mặt trốn sau lưng cha mình, rụt đầu rụt cổ giống con vịt kiếm ăn trên sông.
Ta mỉm cười, hai tay chống trên mặt bàn nói, “Ngươi sợ cái gì? Cha ngươi còn đang so ngươi với công tử kia kìa!"
Lời ta nói không có ý tốt, ông lão chèo thuyền đương nhiên nghe hiểu vì thế nói với ta, “Nếu cô nương thực sự chê Tiểu Ly nhà ta thì chúng ta cũng không làm khó người khác......”
“Nào dám?” Ta đánh gãy lời ông ta và đứng dậy khoanh tay chậm rãi đi tới bên cạnh hai người họ và nghiêng đầu đánh giá họ. Khuôn mặt họ đều thô ráp vì phơi ngoài nắng gió lâu, trong hồng lộ ra đen, đuôi mắt hiện nếp nhăn, giống như mọc ra từ máu thịt.
Ta cũng không kỳ thị những người dựa vào tay chân để kiếm cơm nhưng trong thiên hạ này bất kể là ai, dù là vua hay thứ dân đều không thể nhục nhã công tử của ta.
“Cha ngươi nói công tử nghèo, nói ngài ấy tay trói gà không chặt, không làm được việc gì. Ngươi lại có thể dựa vào mấy con thuyền trong nhà để sống tạm trên đời. Thậm chí ông ta còn cảm thấy ta sẽ chọn gả cho ngươi chứ không ở lại bên cạnh công tử. Đây là tâm sự của cha con các người mấy ngày nay đúng không?"
Thấy hai người trố mắt ra ta lập tức cười lạnh, “Ngài ấy nghèo túng, thân ngã vào vũng bùn nên thế nhân có thể khinh nhục, dẫm đạp hả? Ngay cả cha con ngươi cũng dám nhục nhã công tử, lại đá thêm mấy cái lên thân thể vốn gầy yếu của ngài ấy,” ta bỗng dừng lại, tay giơ lên và túm lấy cằm ông lão chèo thuyền. Trong mắt ta lộ ra hung ác, “Ngươi cũng dám bắt nạt công tử ở trước mặt ta, lão già chết tiệt, ngươi nghĩ mình có mấy cái mạng để làm thế hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT