Đông Phương Cát Bạch nghiến răng kẽo kẹt và rít qua kẽ răng những lời chỉ hai bọn họ nghe được, “Ngài đã sớm biết tà vật kia trốn dưới hồ nhưng không nhắc nhở mà còn cố ý rời đi để nó quấn lấy hai chúng ta đúng không?"
A Thân híp mắt và tươi cười thân thiết, “Nếu không phải vừa rồi ta ra tay thì hai người các ngươi còn bị cuốn bên trong chưa ra ngoài được ấy.”
“Ngài để nó chạy rồi còn gì!"
Lúc nói ra những lời này Đông Phương Cát Bạch lập tức cảm thấy bất thường: A Thân là ai? Sao một con tà ám có thể trốn được tay hắn?
Nhưng đang muốn tiếp tục cãi với hắn thì nàng lại nghe thấy tiếng bước chân dồn dập phía sau. Quay đầu lại nàng thấy hai mắt Huống Doãn thất thần đi qua bên này thế là bị dọa thất kinh vì sợ có chuyện gì đó đã xảy ra. Nàng vội nhường một bước và hỏi, “Huống công tử, ngươi...... làm sao vậy?”
Huống Doãn không để ý tới nàng mà đi tới trước mặt A Thân đánh giá vài vòng mới hít sâu một hơi giống như đang nhìn thứ gì đó khó lường. Nhưng ngay sau đó hắn thu lại hơi thở, tay quệt mồ hôi trên trán và nhếch miệng cười nói, “Sơn Quân, ngài đã tới.”
Đông Phương Cát Bạch cảm thấy mình như bị chày gỗ đập một cái: Hoá ra hắn chạy vội xuống là để chào hỏi A Thân à? Nhưng nhìn kỹ sẽ thấy thần sắc Huống Doãn không được tự nhiên vì thế nàng xác định Huống Doãn đã nhìn thấy cái gì đó trong giấc mộng và chuyện ấy có liên quan tới A Thân nhưng vì lý do nào đó hắn không muốn nói rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT