Triệu Phúc cũng không phủ nhận, chỉ hỏi: "Sao cô nương biết?"
"Trắng như ngà voi, đẹp như ngọc, có thể chiếu sáng bóng người, trừ định là đường phèn ngọt trắng dùng trong hầm lò, ta nghĩ không ra thứ gì khác." Tôn Sắc Vi cố gắng ổn định tâm thần đáp.
Triệu Phúc cười: "Đúng thế." Đoạn, hắn lại đưa cho nàng một cái đĩa, "Cô nương làm thêm món lòng đỏ trứng nữa đi."
Tôn Sắc Vi nhận lấy, âm thầm nhắc nhở mình, nơi này là vương phủ, phải cẩn trọng, đừng có bộ dáng như chưa từng thấy việc đời.
Linh Khê nhìn thấy còn lại rất nhiều lòng trắng trứng gà trắng nõn thì lòng ngứa ngáy khó chịu, chỉ mong chủ tử hắn dùng cơm sớm một chút. Như vậy, bọn họ những người làm hạ nhân này mới có thể được ăn ké.
Linh Khê lặng lẽ chuồn đi hỏi chủ tử có đói bụng không. Sau đó trở về dùng lồng bàn đậy Phù Dung gà phiến lại, để tránh bụi bẩn rơi vào, rồi định mang đi cho Ninh Vương.
Tôn Sắc Vi vội vàng gọi hắn lại.
Linh Khê dừng bước, vẻ mặt khó xử: "Món ăn này phiền phức lắm sao? Còn chưa xong à?"
Xong thì xong rồi, nhưng Tôn Sắc Vi không thể để một mình hắn mang đi. Nhỡ đâu nàng làm tốt nhất, những đầu bếp khác sẽ nghĩ gì về nàng?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT