Triệu Phúc trong lòng tự nhủ, nếu ngươi là Vương gia mang về cô nương thì còn thích hợp, "Cô nương không phải nô tài trong phủ, sao có thể để ngươi ở cùng một chỗ với nha hoàn bà tử được? Người không biết còn tưởng rằng phủ chúng ta không có quy củ."
"Vậy cũng không thích hợp."
Nàng suýt chút nữa đã mất mạng rồi.
Kẻ muốn hại chết nàng lại chính là vị gia chủ này.
Triệu Phúc nhìn nàng, mỉm cười nói: "Ngày khác Vương phi cùng tiểu chủ tử đến, cô nương không muốn chuyển cũng phải dời ra ngoài thôi." Nói rồi, ông liếc nhìn Tôn Sắc Vi, thấy nàng đến lông mày cũng không nhúc nhích, chẳng lẽ ông đoán sai rồi sao?
Không, không thể nào.
Ninh Vương là do một tay ông nhìn lớn lên, trừ lúc nhỏ còn non dại ra, thì làm sao có chuyện Vương gia quen biết cô nương này, huống chi còn mang người về phủ cơ chứ.
"Bất quá Vương gia chúng ta còn nhỏ tuổi, chuyện Vương phi cùng tiểu chủ tử còn chưa biết khi nào mới đến. Cô nương cứ thoải mái tinh thần là được. Trong phủ cái gì cũng có, lát nữa ta sai người mang đến cho cô nương. Phòng này thường xuyên có người quét dọn, cô nương cứ vào nghỉ ngơi trước đi."
Tôn Sắc Vi suy nghĩ kỹ lại thấy có mấy phần đạo lý. Bất luận là đời trước hay đời này, khi nhà có khách tới đều là để khách ở gần phòng chủ nhân. Nàng tuy không phải khách, nhiều lắm chỉ được xem là người ở nhờ, nhưng Triệu tổng quản cũng không cho nàng vào ở nội viện của Ninh Vương, mà lại xếp cho nàng một cái viện cạnh phòng bếp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT