Sau khi đã hẹn sẽ ăn cơm chiều cùng nhau, Kỳ Dục rất có tinh thần trách nhiệm, mỗi buổi chiều không có tiết là cậu lại sang chơi, ôm máy tính bảng rồi im lặng ngồi vẽ vời trong phòng khách nhà Hứa Khê Nguyên.

Hứa Khê Nguyên ngồi đối diện cậu để biên tập video gốc chưa đăng, cả hai không ai nói lời nào, nhưng bầu không khí không hề gượng gạo.

Cũng giống như chiếc bánh quy sữa vị nguyên bản vừa ra lò, hương thơm không nồng nàn như những vị khác, nhưng lại ấm áp và ngọt ngào, lan nhẹ trong không khí, không gây chú ý nhưng lại hiện hữu ở khắp mọi nơi.

Đôi khi bọn họ tình cờ cùng ngẩng đầu lên, hai người sẽ nhìn nhau vài giây ngắn ngủi, sự cân bằng bị phá vỡ, ánh mắt bọn họ chạm nhau như thể tạo ra một dòng điện nhỏ, khiến trái tim tê rần.

Hứa Khê Nguyên không kìm được mà mỉm cười với người trước mặt, đôi mắt xinh đẹp cong lên, bên má hiện ra lúm đồng tiền nho nhỏ.

Cảm giác có người ở bên thật thích.

Hay nói đúng hơn, người ở bên anh là Kỳ Dục, cảm giác này thật sự rất thích.

Sau khi dời mắt cúi đầu, ngoài mặt trông Kỳ Dục không có gì khác thường, chỉ là vừa rồi chiếc bút cảm ứng còn lướt đi trôi chảy bỗng dưng khựng lại một lúc.

Trong đầu cậu đang nghĩ về ánh mắt mỉm cười và lúm đồng tiền hơi lộ ra của Hứa Khê Nguyên ban nãy, cây bút trong tay không chịu nghe lời, vô thức vẽ một bé chibi tóc hơi dài nơi chỗ trống trên màn hình.

Trông vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu.

Kỳ Dục nhìn chằm chằm bé chibi đó vài giây mới nhận ra mình đang làm gì, cậu lập tức vô thức muốn xóa hình Hứa Khê Nguyên phiên bản chibi đi.

Làm gì có đứa con trai nào lại đi vẽ bạn thân của mình chứ.

Chuyện này lạ quá rồi.

Nhưng đầu bút lướt đến bên bé Hứa Khê Nguyên thì bỗng dừng lại. Vẽ bạn của mình thì có gì lạ đâu?

Cũng... không lạ lắm nhỉ.

Cậu do dự hai giây, không nỡ xóa, bèn kéo bé Hứa Khê Nguyên vào một layer riêng.

Ánh hoàng hôn màu vàng cam rực rỡ chiếu nghiêng qua cửa sổ, má Hứa Khê Nguyên bị chiếu nóng ran, anh đứng dậy đổi chỗ, ngồi xuống bên cạnh Kỳ Dục.

Trên màn hình máy tính của anh là đoạn video đang được biên tập, khi Kỳ Dục nghiêng đầu thì nhìn thoáng qua, tò mò hỏi: - Trước đây thấy anh quay video lúc nấu ăn, hóa ra còn phải biên tập nữa à? Có tác dụng gì ư?

Lúc này Hứa Khê Nguyên mới nhớ, hình như anh chưa nói với Kỳ Dục về công việc của mình, bèn giải thích sơ vài câu:

- Ừm... do yêu cầu công việc nên tôi sẽ đăng video mình nấu ăn lên nền tảng video.

Kỳ Dục không ngờ hàng xóm nhà mình lại là một chủ kênh ẩm thực, thảo nào nấu ăn ngon đến vậy.

Cậu khen ngợi không chút do dự: - Chắc chắn có nhiều người thích anh lắm.

Dù sao thì tính cách Hứa Khê Nguyên dịu dàng như thế, ngoại hình còn ưa nhìn, còn nấu ăn siêu ngon, cậu không tin sẽ có người không thích!

Không vẽ tranh nữa, cậu lập tức tìm ID chèn trên video của Hứa Khê Nguyên.

Lượng người hâm mộ của Hứa Khê Nguyên không ít, mới gõ mấy chữ đầu đã hiện ra tên đầy đủ. Cậu thuận tiện nhấp vào một video từ vài tuần trước, trong video là Hứa Khê Nguyên đang đứng trước gian bếp quen thuộc, nghiêm túc nấu ăn.

Không biết do có filter hay do ánh nắng quá đẹp mà cả khung hình đều mang một cảm giác ấm áp và yên tĩnh, nắp nồi thủy tinh phủ một lớp sương trắng, nước dùng được hầm trên lửa nhỏ phát ra tiếng sùng sục. Đôi tay trắng nõn và thon dài quen thuộc đang nhào bột, nặn thành từng chiếc bánh tròn vo đáng yêu.

Bình luận chạy trên màn hình liên tục không ngừng, có điều ngoài việc liên quan đến ẩm thực, nửa còn lại toàn đang ồn ào gì đó:

- Vợ Tiểu Khê ơi anh muốn hôn trăm triệu cái!

- Yêu vợ Tiểu Khê của anh quá, cục cưng của anh huhuhu!

- Chẳng phải Tiểu Khê là vợ yêu trời ban của anh sao?

...

Kỳ Dục: ?

Mấy người này đang nói linh tinh gì vậy?

Gì mà… vợ Tiểu Khê.

Cách xưng hô này lượn một vòng trong đầu, vành tai Kỳ Dục chợt đỏ ửng, cậu lắc đầu, tự nhủ đừng suy nghĩ lung tung, nhưng lại không kìm được mà nhìn Hứa Khê Nguyên.

Trong lúc cậu xem video, Hứa Khê Nguyên đã giải quyết công việc xong xuôi, đặt máy tính xuống đi chuẩn bị cơm chiều.

Lúc này anh đang đứng bên bàn đảo bếp, nghiêm túc vo gạo, mày mắt cụp xuống, trên người là chiếc tạp dề hình gấu quen thuộc.

Giống hệt như trong video Kỳ Dục vừa xem.

Đột nhiên trong lòng Kỳ Dục vô cớ sinh ra niềm vui thầm kín khó hiểu, vợ Tiểu Khê mà mọi người yêu thích bây giờ đang đứng trước mặt cậu, chuẩn bị nấu cơm cho cậu.

Chiếc bánh sữa hình thỏ ngày trước dường như đã có sinh mệnh, lăn nguyên cục lông vào lòng Kỳ Dục, bắt đầu nhảy tưng tưng không ngừng.

Vợ Tiểu Khê.

Kỳ Dục cảm thấy mình không nên nghĩ một người bạn cùng giới như vậy, nhưng mà đúng là... rất hợp. ( truyện trên app t.y.t )

Mỗi lần Hứa Khê Nguyên nấu ăn, Kỳ Dục sẽ qua phụ giúp, dù cho Hứa Khê Nguyên đã nói rõ là không cần giúp gì thì cậu cũng phải tựa vào cửa nhìn.

Thật ra suy nghĩ của Kỳ Dục rất đơn giản, cậu chỉ cảm thấy không thể để mỗi Hứa Khê Nguyên bận rộn trong bếp được.

Nếu không giúp được gì thì ở bên cạnh cũng được.

Huống hồ cậu thích xem Hứa Khê Nguyên nấu ăn, nhất là sau khi biết Hứa Khê Nguyên là một chủ kênh mảng ẩm thực.

Những người theo dõi luôn miệng gọi vợ Tiểu Khê kia chỉ có thể xem video đã được biên tập, còn cậu bây giờ đang được xem một cách trực tiếp.

Vốn dĩ Kỳ Dục vẫn đang chú ý đến món ăn chiều nay, nhưng dần dà ánh mắt lại vô thức nhìn người đang bận rộn trước mắt, rồi cảm thấy tay xắt thức ăn của Hứa Khê Nguyên thật đẹp, vòng eo dưới lớp tạp dề thật thon, mấy sợi tóc xõa bên má trông thật mềm mại.

Người học nghệ thuật vốn có cảm tình và ngưỡng mộ đối với những sự vật tốt đẹp. Cậu rũ mắt nhìn Hứa Khê Nguyên, không kìm được muốn vẽ lại khoảnh khắc này.

Ánh mắt không chút che giấu quá nóng bỏng, Hứa Khê Nguyên bị cậu nhìn mà hơi ngượng, lát khoai tây đang xắt cũng mất tiêu chuẩn, dày mỏng không đồng đều.

Đầu bếp Tiểu Khê đỏ mặt, bất đắc dĩ thở dài, thoáng suy nghĩ rồi bèn xoay người lấy một keo thủy tinh trong tủ lạnh đưa cho Kỳ Dục.

Thân keo lành lạnh chạm vào lòng bàn tay, Kỳ Dục ngẩn ra, cúi đầu nhìn, trong keo thủy tinh miệng rộng đựng thứ gì đó màu tím đỏ trông rất sánh đặc, phản chiếu ánh sáng lộng lẫy đẹp mắt dưới ánh đèn.

- Vợ...

Cậu mở miệng định hỏi đây là gì, nhưng vì vừa nghĩ đến những bình luận linh tinh kia thì suýt nữa đã buột miệng gọi ba chữ vợ Tiểu Khê, may mà kịp dừng lại.

- Khụ. 

Kỳ Dục gượng gạo che giấu, sợ Hứa Khê Nguyên sẽ để ý, sau khi chắc chắn anh không chú ý đến thì cậu mới hỏi lại: - Đây là gì vậy?

- Mứt hoa hồng. 

Hứa Khê Nguyên vươn đốt ngón tay gõ nhẹ vào keo thủy tinh: - Tôi làm hồi mùa hè năm nay, cậu đi pha nước giúp tôi được không?

Cuối cùng cũng có việc để giúp rồi!

Kỳ Dục như một chú cún nghe thấy mệnh lệnh của chủ nhân, tích cực đến mức thiếu điều vẫy đuôi, lập tức trả lời: - Đương nhiên là được!

Cậu bưng keo thủy tinh ra phòng khách, vừa định mở ra thì lại nghĩ đến điều gì đó, lấy điện thoại vào trang chủ của Hứa Khê Nguyên, lướt xuống mấy video vào mùa hè năm nay, quả nhiên nhìn thấy tiêu đề về mứt hoa hồng.

Bấm vào xem, cảnh quay đầu tiên là Hứa Khê Nguyên đang bưng một giỏ hoa hồng to, ghé sát vào những đóa hoa, để lộ lúm đồng tiền sâu, mỉm cười rất đẹp.

Những bông hồng đó được ngắt cánh rồi rửa sạch phơi khô, cuối cùng được cho vào một cái tô lớn, đổ đường trắng và mật ong vào, sau đó nhào bóp mạnh tay đến khi trở nên sền sệt và trong veo.

Lúc đó thời tiết còn nóng, Hứa Khê Nguyên mặc một chiếc áo tay ngắn màu hồng nhạt, vài giọt nước hoa hồng bắn lên cánh tay trắng nõn, dính vào mặt trong cánh tay rồi từ từ trượt xuống, để lại một vệt đỏ thắm.

Yết hầu của Kỳ Dục vô thức trượt lên trượt xuống vài lần.

Chắc chắn nó cũng rất ngọt ngào.

Theo cách sử dụng được nói trong video, Kỳ Dục lấy một chiếc muỗng sạch rồi múc hai muỗng mứt hoa hồng cho vào ly thủy tinh của cậu và Hứa Khê Nguyên.

Ngay khi rót nước ấm vào, hương hoa ngọt ngào nồng nàn lan tỏa theo hơi nước, mật ong và đường trắng tan ra trong nước, cánh hoa được vò nát bung nở, lượn lờ lên xuống như những chú bướm nhỏ.

Ly thủy tinh được nhuộm thành màu hồng tím xinh đẹp, đợi nước nguội bớt, những cánh hoa cũng lắng xuống, nằm im dưới đáy ly.

Kỳ Dục nghiêm túc nếm thử, trước khi nếm được vị ngọt của mứt hoa hồng trên đầu lưỡi thì đã bị hương thơm nồng nàn kia làm cho mê mẩn.

Hương thơm thanh khiết của hoa hòa quyện với vị ngọt của mật ong, mùi vị không quá gắt, nhưng uống một ngụm, hương hoa thoang thoảng cứ mãi đọng lại trong khoang miệng.

Video đã chiếu đến đoạn cuối, những bình luận tiếp tục chạy trên màn hình.

- Vợ Tiểu Khê đỉnh quá!

Kỳ Dục uống thêm một ngụm, lòng đầy thỏa mãn.

Đúng là rất đỉnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play