“Cái gì cơ?” – Thôi Thúy Thúy nhất thời chưa hiểu, ngẩn người hỏi lại.
Diệp Không Thanh cúi xuống, lấy ra mấy món đồ từ trong một chiếc túi: “Buổi tối nhớ gác chân cao khi ngủ, sẽ giúp máu lưu thông tốt hơn, có thể giảm hoặc ngừa phù nề.”
Thì ra là anh mang những thứ này để đặt trên giường, Thôi Thúy Thúy lúc này mới hiểu, lại ngồi trở lại xe lăn rồi dẫn Diệp Không Thanh vào phòng ngủ.
“Nhĩ Nhĩ đâu?” – Vừa nói, Diệp Không Thanh vừa cúi người cố định đai đeo vào mép giường, vừa quay đầu hỏi. – “Túi còn lại là đồ ăn cho mèo. Không biết nó thích vị gì nên tôi mua loại giống như nhà em đang dùng.”
“Nó đang ngủ rồi.” – Thôi Thúy Thúy có chút ngại ngùng – “Bác sĩ Diệp, phiền anh quá.”
Diệp Không Thanh không trả lời thẳng, chỉ nghiêng mắt nhìn cô, giọng trầm thấp: “Đã gọi là có duyên, sao lại bảo là phiền phức.”
Hôm qua nhìn cách Nhĩ Nhĩ quấn quýt bác sĩ Diệp như vậy, Thôi Thúy Thúy cũng không tiện từ chối lòng tốt của anh, đành nói: “Vậy… thay mặt Nhĩ Nhĩ cảm ơn bác sĩ Diệp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play