Sáng sớm, lúc 7 giờ, Thôi Thúy Thúy thức dậy. Vừa ra khỏi phòng đã thấy bữa sáng được dọn sẵn trên bàn – mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bên cạnh còn có một tờ giấy nhỏ được để ngay ngắn.
"Bệnh viện có việc gấp, chắc đến chiều anh mới về được. Nhớ uống hết sữa, không ai được để thừa!"
Cô nhìn tờ giấy, hơi nhăn mày khó xử. Thúy Thúy vốn thích đồ ngọt, nhưng sữa bò thì thật sự không nuốt nổi.
Thân thể cô vốn yếu từ nhỏ, sau khi sinh con lại càng dễ mệt. Không phải bệnh nặng gì, nhưng nhìn qua cũng biết là thể trạng yếu. Khi đó chính Diệp Không Thanh ép cô phải uống sữa mỗi ngày để bồi bổ.
Nhìn ba ly sữa bò đặt trên bàn, Thúy Thúy khẽ thở dài, rồi xoay người đi vào phòng trong.
Bức màn trong phòng hình như tối qua có ai đó kéo hé ra một chút, nên ánh nắng sớm nghiêng nghiêng rọi vào, chiếu lên khuôn mặt của hai đứa trẻ đang nằm trên giường. Từng sợi tóc tơ nhỏ trên trán cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Lòng cô bỗng trở nên mềm nhũn. Cô ngồi xuống mép giường, nhẹ nhàng gọi: “Dậy nào, Đại Bảo, Tiểu Bảo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play