Hoàng Mễ rời khỏi phòng suối nước nóng khoảng hơn mười phút. Do độ ẩm và hơi nóng cao, nền nhà màu vàng nhạt vẫn chưa khô ngay được, để lại dấu chân ướt mà Diệp Không Thanh có thể dễ dàng nhìn thấy. Vết dấu ấy chính là của Hoàng Mễ để lại khi rời đi, còn chỗ của Thôi Thúy Thúy thì hoàn toàn không có dấu chân nào — nghĩa là cô chưa từng bước ra khỏi bồn.
Thông thường, thời gian ngâm mình trong suối nước nóng không nên quá nửa tiếng. Nếu lâu hơn, các mao mạch dưới da sẽ giãn nở quá mức, có thể gây ra hiện tượng choáng váng hoặc thậm chí ngất xỉu.
Diệp Không Thanh sải bước xuống bồn suối, bơi về phía Thôi Thúy Thúy. Quả nhiên, cô đang trong trạng thái lơ mơ, mắt nhắm nghiền không thể mở ra nổi. Không do dự, anh lập tức ôm cô rời khỏi bồn nước nóng.
Anh bế cô lên, nhanh chóng lấy một chiếc khăn tắm to gần đó quấn quanh người cô, rồi ôm đến chiếc ghế dài ở gian bên cạnh. Một tay đỡ cổ, tay kia nhẹ nhàng xoa trấn an.
Nơi này thoáng mát và khô ráo, không còn hơi nước bốc lên như trong phòng suối. Chỉ một lúc sau, Thôi Thúy Thúy nhíu mày tỉnh lại. Mở mắt ra, điều đầu tiên cô thấy là gương mặt của Diệp Không Thanh.
“…Bác sĩ Diệp?” – cô ngồi dậy, đưa tay ôm đầu. Vì vừa ngâm nước nóng nên khuôn mặt trắng trẻo của cô ửng hồng, đôi mắt cũng ươn ướt, long lanh như sắp khóc.
Dù Thôi Thúy Thúy đã tỉnh lại, nhưng sắc mặt Diệp Không Thanh vẫn không mấy dễ chịu, thậm chí có phần lạnh lùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play