Cô gật đầu, đẩy xe đẩy em bé đi thẳng vào văn phòng. Mục Đình Sâm vốn đang uống trà, vừa thoáng thấy hai mẹ con cô thì suýt nữa sặc: "Khụ khụ... Sao em lại đến đây? Còn mang theo con nữa, em đến một mình à?"
Cô hừ nhẹ một tiếng: "Cái gì mà một mình tôi? Con trai anh không phải người à? Hôm nay trời không mưa, tôi đưa con ra ngoài đi dạo, lát nữa Mộng Dao từ Hải Thành về, tôi còn phải đi tìm cậu ấy. Anh suy nghĩ thế nào rồi? Đã nói là hôm nay cho tôi câu trả lời, tôi không đợi được đến tối anh về nhà đâu, nói cho tôi ngay bây giờ đi."
Mục Đình Sâm đặt chén trà xuống, sờ sờ cằm: "Vẫn chưa nghĩ xong, tối về nói sau."
Cô biết ngay là anh sẽ giở trò này, liền đẩy chiếc xe đẩy đến sát bên cạnh anh: "Bớt lừa tôi đi, nếu bây giờ anh không nói, tôi sẽ để con lại đây rồi đi một mình đấy. Đừng trách tôi không cảnh cáo trước, thằng bé đang ngủ, đợi nó tỉnh dậy là không chịu nằm yên đâu, đến lúc đó anh cứ ôm nó mà đi họp đi!"
Anh không cho rằng cô sẽ nhẫn tâm bỏ con lại đây mà đi, nên cười xấu xa nói: "Tùy em, nếu em thật sự nhẫn tâm thì cứ đi đi."
Ôn Ngôn bị anh chọc tức, liếc nhìn Tiểu Đoàn Tử trong xe đẩy, nghiến răng, hạ quyết tâm, quay đầu bước đi.
Mục Đình Sâm hơi kinh ngạc nhưng cũng không ngăn lại, chắc mẩm cô sẽ nhanh chóng quay lại thôi. David thấy Ôn Ngôn đi rồi, còn để lại đứa bé, có chút lo lắng: "Mục tổng... Sắp họp rồi, phu nhân cứ đi như vậy, đứa bé phải làm sao ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play