"Chuyện của mẹ cậu, cậu cứ từ từ. Nếu ông Thạch Đông Hải đó hợp thì cậu cũng đừng phá hỏng. Còn không hợp thì cứ nói thẳng với mẹ cậu. Quan hệ mẹ con hai người khó khăn lắm mới tốt lên, đừng làm nó rối tung lên nữa."
Trần Mộng Dao xua tay:
"Tớ biết rồi, cậu vào đi, ngoài trời lạnh lắm."
Nhìn Trần Mộng Dao đi xa, Ôn Ngôn còn chưa hoàn hồn đã nghe thấy tiếng má Lưu cằn nhằn trong phòng khách:
"Giá mà con ăn được bằng một nửa Mộng Dao thì tốt biết mấy. Nhìn con xem, mang thai mà còn gầy thế này, má nhìn mà thấy xót."
Ôn Ngôn suýt nữa bật cười, nếu lời này mà để Trần Mộng Dao nghe thấy, chắc cô ấy sẽ ghim trong lòng mất, dù sao chẳng có cô gái nào thích bị người khác nói là ăn nhiều. Cô quay người vào nhà, theo thói quen lên lầu ngủ trưa. Trong cơn mơ màng, cô cảm giác mình được kéo vào một vòng tay ấm áp. Cô bất giác nghĩ chắc vẫn chưa đến ba giờ, Mục Đình Sâm hẳn là chưa về, nên đây chỉ là một giấc mơ. Thế là cô không chút ngần ngại mà dụi dụi, tìm một tư thế thoải mái rồi ngủ tiếp.
Bỗng nhiên, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng cô, dây thần kinh nhạy cảm của cô lập tức bị lay động, cô liền tỉnh giấc. Mở mắt ra, cô bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Mục Đình Sâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT