Có lẽ vì thấy hơi khó chịu với việc mẹ ruột tái hôn, Trần Mộng Dao không nghĩ ngợi mà đáp:
"Chẳng ra sao cả. Trông đã không đẹp, chỉ được cái mồm mép dẻo quẹo. Trước đây có tiếp xúc, nhưng con người ông ta thế nào thì tớ không rõ. Ông ta không phải góa vợ mà là ly hôn, ly hôn thì phải có lý do chứ? Tớ không nói người ly hôn đều có vấn đề về nhân phẩm, nhưng ít nhất cũng phải để tớ tìm hiểu rõ lý do. Cậu xem thông tin thám tử gửi này, Thạch Đông Hải ly hôn chưa được nửa năm đâu. Tớ phải điều tra thêm về người này mới được."
Ôn Ngôn cười mà không nói. Xem ra Trần Mộng Dao bây giờ không phải đang nhắm vào Thạch Đông Hải, mà là đang cố gắng thuyết phục chính mình. Nếu không điều tra đến cùng, e là cô ấy sẽ không bỏ cuộc. Chỉ cần Giang Linh muốn tái hôn thì cửa ải này sớm muộn gì cũng phải vượt qua.
Vừa ăn món tráng miệng má Lưu bưng lên, Trần Mộng Dao vừa xoa cái bụng đã hơi căng của mình, vừa nói:
"Tiểu Ngôn, nói theo lý thì với chế độ ăn uống của Mục gia, cậu sớm đã phải béo như heo rồi, sao trông lại có vẻ gầy đi vậy? Tớ mà đến ăn chực thêm vài bữa, chắc chắn cân nặng sẽ tăng vù vù. Lúc ăn cơm thì cả một bàn đầy món ngon, đủ các loại canh, tráng miệng sau bữa ăn còn ngon đến thế này, đúng là... khiến người ta ghen tị muốn chết!"
Ôn Ngôn nhìn món tráng miệng chỉ thấy ngán:
"Từ lúc mang thai khẩu vị của tớ khó chiều lắm, nhiều món ngày xưa thích ăn giờ lại không nuốt nổi, nôn cũng nhiều. Chờ một thời gian nữa sẽ ổn thôi, trong thai kỳ ai cũng sẽ mập lên một chút, cậu thất vọng sớm quá rồi, sẽ có lúc cậu thấy tớ béo lên cho xem. Cậu cũng sướng còn gì, ngày nào trong nhà cũng có đầu bếp riêng, muốn ăn gì là có nấy, cần gì phải ghen tị với tớ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT