Gã họ Lưu bình thường không nhận ra Alice lại có thành kiến lớn với Ôn Ngôn như vậy, cũng không dám tùy tiện bàn tán, dù sao đây cũng là chuyện riêng của sếp.
Thấy gã họ Lưu nhát gan, đến nói chuyện phiếm cũng không dám, Alice càng thêm coi thường, bưng ly nước lạnh lùng bỏ đi.
Trong văn phòng, Mục Đình Sâm gọi điện cho quản gia Lâm, dặn dò cách xử lý hậu sự cho Thang Viên. Anh không muốn chuyện này lại gây thêm ngăn cách gì giữa anh và Ôn Ngôn, vì vậy những gì có thể làm, anh đều sẽ cố gắng hết sức.
Trong căn hộ, Ôn Ngôn vừa bị chuông báo thức đánh thức thì tiếng gõ cửa vang lên. Đầu óc cô vẫn còn mơ màng, cũng không nhớ nổi làm thế nào mình lại ngủ trên giường. Lúc đi ngang qua phòng khách, cô liếc thấy trên sofa có một chiếc chăn điều hòa được gấp gọn gàng, không nhìn ra dấu vết có người đã ngủ, nhưng cô mơ hồ cảm nhận được, tối qua Mục Đình Sâm đã không về.
Mở cửa ra, đập vào mắt cô là một bó hoa lớn đến mức che gần hết cả người nhân viên giao hàng, hương hoa thơm ngát xộc vào mũi. Cô chỉ sững sờ một giây rồi lập tức bình tĩnh lại. Mục Đình Sâm đang làm gì vậy? Sao ngày nào cũng tặng hoa cho cô?
"Thưa cô, đây là hoa của cô. Nếu không có vấn đề gì, xin cô vui lòng ký nhận."
Anh chàng nhân viên giao hoa trông có vẻ khổ sở, người đã không cao to gì, bó hoa lớn thế này đúng là một gánh nặng, quan trọng nhất là nó che khuất tầm nhìn, lại không thể để va chạm lung tung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play