Trần Mộng Dao chen vào:
"Lẽ ra phải dọn ra ở riêng từ lâu rồi. Bây giờ chính thức bắt đầu cuộc sống của gia đình ba người, sướng nhé. Mẹ chồng của chị ấy à, cứ mặc kệ bà ta đi, bớt tiếp xúc lại. Ngay từ lần đầu gặp em đã thấy bà ta chẳng phải người tốt lành gì, phúc đức cả đời bà ta tích được chắc dồn hết cho con trai rồi."
Lam Tương cười cười không nói gì. Một người hiểu biết và lương thiện như cô, dù mẹ chồng có tệ bạc đến đâu cũng sẽ không nói xấu sau lưng.
Buổi tối sau khi tiệm bánh ngọt đóng cửa, Ôn Ngôn và Trần Mộng Dao cùng nhau bắt taxi đến bệnh viện. Cả ngày hôm nay không thấy Kính Thiếu Khanh đâu, cuối cùng lại gặp nhau ở bệnh viện, Mục Đình Sâm cũng có mặt ở đó.
Phòng bệnh lập tức trở nên náo nhiệt. Lâm Táp khoanh chân ngồi trên giường, vừa gặm quả táo do Kính Thiếu Khanh gọt, vừa cười hì hì nói:
"Mấy người cũng có lương tâm gớm. Cái bệnh này của tôi có phải lần đầu đâu, không nghiêm trọng đến thế, đến thăm một cái rồi về cả đi. Cô bé mấy người giới thiệu đúng là không tồi, chăm sóc tôi chu đáo lắm, phải tăng lương cho cô bé mới được."
Trần Mộng Dao vô cùng tự tin:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT